Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 150:

.



Chương 150:
Trước mắt tình hình này chẳng những không có hại với Hạ Thị, ngược lại, theo anh quan sát, nó còn rất có ích, cho nên anh mù, ngược lại còn tốt hơn so với khôi phục thị lực.
Nhưng Hạ Phác Đình cúi đầu nhìn đầu gối, anh cũng rất đau đớn.
Cơ bắp của anh gần như đã biến mất, rốt cuộc khi nào anh mới có thể đứng dậy được đây?
...
Chớp mắt là đến buổi họp phụ huynh.
Lưu Ba đưa Hạ Phác Đình đến nơi đấu thầu, Tô Lâm Lang không cần vệ sĩ, cô lái Baylor đến thẳng trường học.
Buổi họp phụ huynh diễn ra vào mười giờ sáng, nhưng học sinh sẽ đến trường vào lúc tám giờ, vậy nên bây giờ Hạ Phác Chú đang ở trường học.
Những chiếc xe sang trọng dừng trước cổng trường, mặc dù cũng có một ít là người giúp việc đến, nhưng phần lớn đều là cha mẹ học sinh.
Tô Lâm Lang vừa xuống xe, cô đã nhìn thấy người quen.
Chính là bà Cố, lúc trước nói câu gia phong nề nếp nhà họ Hạ chẳng qua cũng chỉ được như thế ở hôn lễ của cô.
Con trai bà ta học cùng trường với Hạ Phác Chú, cùng khối, nhưng không cùng lớp.
Dạo này mẹ con Linda Tôn là chủ đề chính của các tòa báo, mỗi ngày đều đưa tin về họ, bà Cố này từng thân thiết với bà ta, cũng rất mất mặt, bà ta nhìn thấy có một người phụ nữ mặc sườn xám ở phía xa, dáng người rất đẹp, bà ta không nhịn được nhìn nhiều thêm.
Đến khi thấy rõ người đẹp sườn xám kia là con dâu nhà họ Hạ, bà ta lấy túi che mặt, nhanh chóng rời đi.
Tô Lâm Lang đi đến tòa lớp học Hạ Phác Chú nói, nhưng vừa đến cầu thang, cô đã bị người khác tóm lại: "Hủy bỏ!"
Tô Lâm Lang thấy là Hạ Phác Chú, cô hỏi: "Hủy bỏ cái gì?"
Hạ Phác Chú vừa nhìn, thì nói trước một câu: "Chị dâu đẹp quá!"
Cô đang mặc bộ sườn xám màu xanh lam, sườn xám đơn thuần, lại đến trường học, nên rất có khí chất thư hương.
Đương nhiên chỗ xẻ ở đùi cũng rất cao.
Hai chân thon dài thẳng tắp như ẩn như hiện dưới lớp vải tinh xảo quý giá.
Hạ Phác Chú thấy vậy, mặt đỏ bừng, cũng sốt ruột, cậu ta vui vẻ khoa chân múa tay: "Chị dâu không thể lên bục giảng được, cũng không được bắt chéo chân, sẽ hủy bỏ thần long vẫy đuôi!"
Chính cậu ta nói muốn cô lên bục giảng, mặc sườn xám thể hiện thần long vẫy đuôi.
Đương nhiên Tô Lâm Lang không thể đứng trên bục giảng ra vẻ, hơn nữa cô còn mặc quần bảo hộ, nên rất an toàn.
Cô chỉ thấy hơi kỳ lạ: "Xảy ra chuyện gì?"
Đúng lúc này, có một người đàn ông cao gầy ở góc cầu thang nói: "Tiểu Piaozhu không thú vị chút nào!"
Có người nói: "Cậu Quý, nếu anh trai anh mù anh cũng sẽ thấp kém*, anh trai cậu ta mù, Hạ Thị bọn họ còn đứng về phía Đại Lục, bọn họ sắp xong đời rồi, nhìn cái váy của em gái chặt mía kìa, không ra sao cả."
Còn có người nói cổ quái: "Váy của em gái chặt mía ở nông trường Đại Lục thì có gì đẹp, không thú vị!"
Chữ Phác trong tên của Hạ Phác Chú đọc là Pu, nhưng ở trường học cậu ta bị bạn học gọi thành piao, biến thành heo, mà thấp kém nghĩa là vô dụng, không có tiền đồ, thảo nào Thủy Tử đều nói cậu ta sợ, nhìn ra được, cậu ta thật sự sợ hãi.
Tô Lâm Lang chỉ tay vào thằng nhóc cao gầy kia, cô hỏi: "Thằng được gọi là cậu Quý là ai?"
Thoạt nhìn chính là đứa cầm đầu.
"Cậu ta là Quý Đình Phong, ông nội cậu ta vừa được hoàng gia Anh phong tước, dạo này cậu ta rất huênh hoang." Hạ Phác Chú nói.
Nước Anh có thói quen phong tước vị cho những người giàu có ở Cảng Thành, đó cũng là thứ nhóm phú hào ở Cảng Thành theo đuổi suốt đời.
Trường học là một xã hội thu nhỏ, Hạ Phác Chú từng là một bá chủ ở trường học.
Nhưng từ khi ông nội cậu ta đứng về phía Đại Lục, mọi người sẽ không ủng hộ cậu ta, mà những cậu chủ nhà giàu giống như nhà họ Quý, nhà họ Cố, nhà họ Quách qua lại thân thiết với nước Anh, lại đổi cách thức xa lánh cậu ta, cô lập cậu ta, bắt nạt cậu ta.
Mà người tên Quý Đình Phong này, Tô Lâm Lang cũng nhìn thấy ở trong sách, là một thành viên trung thành của BNSS, hơn nữa cho đến vài thập niên sau, cậu ta vẫn là lực lượng nòng cốt của BNSS, hở ra là gây rắc rối cho chính phủ Cảng.
Không tồi, loại người Tô Lâm Lang muốn xử lý, chính là loại người như cậu ta.
Ở thương trường, hôm nay Hạ Phác Đình sẽ đối đầu với cậu cả nhà họ Quý, ở trường học, Hạ Phác Chú sẽ chiến đấu với cậu em trai nhà họ Quý,
Tô Lâm Lang có thể đánh em trai vào buổi sáng, buổi chiều đánh anh trai, xử lý toàn bộ bọn họ trong vòng một ngày.
"Đứa gọi tôi là em gái nông trường thì sao?" Cô chỉ vào người có giọng điệu cổ quái.
Da cậu ta màu hồng phấn, đầu cũng để tóc đỏ, chắc hẳn là con lai, xấu giống như củ khoai lang vậy.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận