Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 54:

.



Chương 54:
Cuối cùng, mắt thấy giờ hẹn sắp đến, Tô Lâm Lang cũng xuất phát.
Cô cố ý chọn hai giờ rưỡi chiều, đây là thời gian duy nhất không kẹt xe vào ban ngày.
Ông tài xế quả nhiên có kinh nghiệm, khoảng thời gian này đường hầm hết sức thông suốt.
Cô vừa vào trạm thu phí thì nhìn thấy có mấy chiếc xe việt dã không biển số đang theo dõi xe Baylor E3 của Hứa Thiên Tỉ.
Đi theo Hứa Thiên Tỉ từ xa, cô qua trạm thu phí, cũng vào đường hầm.
Đường hầm chỉ cần không kẹt xe, tốc độ xe đương nhiên cũng nhanh như bay.
Trước sau trái phải của Hứa Thiên Tỉ có mấy chiếc xe kèm cặp, cậu ta đạp chân ga chạy thật nhanh, nhưng đột nhiên phía trước có một chiếc xe phanh gấp, khiến cậu ta suýt nữa bị ép dừng.
Phía sau một đống xe đi theo bấm còi, trong nháy mắt đường hầm toàn là tiếng xe kêu, beep beep ầm ĩ.
Phía trước của Hứa Thiên Tỉ có xe kìm hãm, cũng chỉ có thể thả chậm tốc độ, mà lúc này một chiếc xe bên cạnh đột nhiên cố gắng chạy song song, chỉ nghe tiếng rít vang lên lóe ra tia lửa, xe đã đâm về phía cậu ta.
Kỹ thuật lái xe của cậu ta không tệ, vội vàng nghiêng người né tránh, nhưng ngay sau lưng cậu ta, ở bên trong một chiếc xe khác, Tô Lâm Lang đã nhìn thấy nòng súng màu đen và một ống ngắm hồng ngoại, chấm đỏ di chuyển theo chiếc xe.
Chỉ có hai làn xe, trước sau trái phải cố ý đánh thế gọng kìm, khiến E3 có mọc cánh cũng khó thoát.
Lưu Ba cũng không để ý tới chuyện bịt mắt của cậu cả lại rơi xuống, run lẩy bẩy: “Mợ chủ, tôi sợ quá.”
“Câm miệng.” Tô Lâm Lang quát lớn.
Lưu Ba vả chính mình một cái: “Nếu như cậu chủ Tỉ gặp phải chuyện bất trắc gì, tôi, tôi cũng không tha cho chính mình.”
Tô Lâm Lang hết sức chăm chú nhìn phía trước, còn phải liên tục quan sát phía sau, bỗng phát hiện chẳng biết từ khi nào phía sau đã có thêm chiếc xe thể thao. Là một chiếc siêu xe màu đỏ hết sức chướng khí, điên cuồng ép sát, muốn vượt qua cô.
Cô cố ý đổi sang làn xe khác, để đối phương nhìn cho rõ, nhưng ngay sau đó đã đạp ga lao đi.
Đường hầm cũng không dài, người gây chuyện suy tính tỉ mì cũng chỉ vì một khoảnh khắc.
Muốn chạy trốn cũng chỉ cần một khoảnh khắc.
Trong nháy mắt, ngay khi Hứa Thiên Tỉ cho rằng mình sắp giống như vụ nổ súng đêm đó, một chiếc xe ăn mấy trăm viên đạn, biến thành tổ ong vò vẽ thì bỗng nhiên tập thể những xe bao vây cậu ta giảm tốc độ, nhường ra lối đi.
Đúng vậy, trời rộng đường rộng, tất cả mọi người đột nhiên tránh ra, cậu ta, được thả rồi.
Quay đầu lại, tất cả xe đều thắng lại, mục tiêu rõ ràng là bao vây Silver Spur.
Đường hầm đã sắp hết, ánh sáng mơ hồ, trong tiếng kêu rên lo lắng của Hứa Thiên Tỉ thì bỗng mấy chiếc xe dứt khoát đồng loạt dừng lại.
Cậu ta cắn răng, chạy như bay.
Phía sau là những tiếng bánh xe ma sát với mặt đường và tiếng kèn inh ỏi.
Không hổ là thành phố của tội ác, tất cả cửa sổ xe đều đồng loạt hạ xuống, lộ ra đầu người và nòng súng đen ngòm.
Nhìn ra tất cả đều là AK tự động, hồng ngoại nhắm vào chiếc Silver Spur, cả xe giống như lóe lên ánh đèn neon.
Trên chiếc xe dẫn đầu, một người đĩnh đạc xách AK xuống xe, đi về phía Silver Spur.
Anh ta mang giày đế đinh, bước chân ồn ào, vang vọng trong đường hầm đột ngột yên tĩnh.
Lưu Ba chất áo nịt, T-shirt đen, thậm chí cả quần của chị dâu lên đầu cậu cả, sau đó ôm anh vừa khóc vừa tỏ vẻ hùng tráng: “Cậu cả, cho dù tôi có bị bắn thành tổ ong, cũng sẽ đỡ đạn giúp anh. Nếu anh có thể sống sót trở về, nhất định đừng trách cha tôi, ông ấy vẫn luôn trung thành và tận tâm với anh và ông chủ đó cậu cả!”
Bước chân ồn ào, người tới càng lúc càng gần.
Tiếng sột soạt vang lên, là cửa sổ xe chạy bằng điện của Silver Spur đang tự động hạ xuống.
Đủ loại âm thanh đan xen, giống như tiếng khóc than vì mất mạng.
Trong miệng Lưu Ba lúc thì gọi Hoàng Đại Tiên lúc thì gọi Quan Âm Bồ Tát, chỉ chốc lát sau, Thượng Đế cũng được nhắc đến.
“Hallelujah, A Di Đà Phật, Quan Âm Bồ Tát, Hoàng Đại Tiên xin giúp một tay!” Anh ta lẩm bẩm.
Nhóp nhép, đó là tiếng Tô Lâm Lang đang nhai kẹo cao su.
Bốp một tiếng, cô thổi một cái bong bóng lớn, nũng nịu khiển trách: “Lái xe kiểu gì vậy anh đẹp trai, không có mắt sao?”
Lưu Ba sửng sốt, người tới cũng dừng bước.
Bên trong cửa sổ được hạ xuống là một người đẹp tóc dài áo xanh, môi đỏ mọng đầy ướt át, bờ vai lộ rõ nét đẹp.
Kính râm to che nửa khuôn mặt, chỉ lộ nửa khuôn mặt nhưng cũng đủ mê hoặc người khác.
Lại nhìn biển số xe, anh ta đột nhiên giơ tay.
Tất cả nòng súng đang ngắm bắn trong xe cũng đột nhiên dừng lại, bên trong cửa sổ, kính râm hạ xuống, lộ ra một đôi mắt.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận