Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 619:

.



Chương 619:
Đóng cửa sòng bạc và giải tán băng 4K thực ra là cùng một chuyện.
Ông tư Viên nói như vậy, rõ ràng ý tứ vẫn là không muốn giải tán băng đảng, ông ta cũng không muốn sòng bạc đóng cửa.
Hơn nữa ông ta ngây thơ nghĩ rằng chính phủ Đại Lục sắp thực hiện chính sách một quốc gia hai chế độ nên sẽ không cấm tham nhũng và cờ bạc ở Cảng Thành.
Tuy nhiên thực tế không phải như vậy, là một thuộc địa trong suốt một thế kỷ và được chính phủ Anh bồi dưỡng thành một con đỉa hút máu, bám vào Đại Lục và hút máu Đại Lục, bán đảo này sẽ phải đối mặt với sự kiểm soát đặc biệt nghiêm ngặt từ chính phủ Đại Lục trong tương lai.
Sau khi được trao trả, chính phủ sẽ thanh trừng toàn diện ba ngành công nghiệp vàng của Cửu Long là mại dâm, thuốc phiện và cờ bạc.
Macao lấy ngành công nghiệp cờ bạc làm trụ cột kinh tế, chính phủ cũng sẽ áp dụng các biện pháp quản lý nghiêm ngặt để ngăn chặn tình trạng hỗn loạn như hiện nay.
Ý định ban đầu của Tô Lâm Lang vẫn không hề thay đổi, loại bỏ tham nhũng, cờ bạc và thuốc phiện.
Tuy nhiên liên quan đến trụ cột kinh tế của băng 4K, sòng bài Đại Phú Hào nên chuyển đổi ngành công nghiệp chính như thế nào, hoạch định chiến lược phát triển vĩ mô không phải là thế mạnh của cô, cần phải đợi đến khi Hà Phác Đình rảnh rỗi rồi giúp cô sau.
Hôm nay cô khoan không nói chuyện này đã.
Tô Lâm Lang xách túi rời đi, cô kéo tay nắm cửa, quay đầu nói: "Ông tư đừng quên nhé, ông đã thua canh bạc của chúng ta, vào khoảnh khắc ông thua, tương lai băng 4K và Đại Phú Hào làm gì, đều phải nghe tôi."
Cô lại nhắc nhở ông ta: "Tôi sẽ không thảo luận với ông nên chuyển đổi sòng bạc ra sao, chỉ có thể nói cho ông biết, ông nên làm gì!"
Chỉ cần cô đi làm hoặc tham gia công vụ thì đều sẽ mặc âu phục.
Hôm nay cô mặc áo vest phối với chân váy màu hồng trắng rộng rãi, mái tóc dài dày mượt, đen nhánh buông xõa tự nhiên. Lúc này, cô ngoái đầu lại cười, Hạ Phác Hồng đi theo sau cô hất tóc, giơ ngón cái lên với chị dâu: Xuất sắc!
Ông tư Viên cúi người mở cửa giúp cô, trả lời: "Cô Tô, Lục sáu ngón nói rất đúng, thua cô đúng là không mất mặt!"
Ông ta càng tiếp xúc với cô thì lại càng nhận ra người phụ nữ Tô Lâm Lang này không dễ chọc.
Một bên là phim điện ảnh lấy ông ta làm nam chính, kịch bản cũng viết dựa trên cuộc đời của ông tư Viên, một bên lại khống chế hoàn toàn băng 4K và Đại Phú Hào, cô một tay nắm đấm một tay kẹo ngọt, vừa đấm vừa xoa khiến ông ta không còn gì để nói.
Ông tư Viên bày ra vẻ mặt tươi cười suốt quãng đường Tô Lâm Lang đến cửa thang máy, đến khi cửa thang máy đóng lại, nụ cười ấy mới vụt tắt.
Chị Cầm nghĩ Tô Lâm Lang đã chọc giận ông ta, bà ta vội hỏi: "Ông tư tức giận sao?"
Ông tư Viên nghiêng đầu, đôi mắt âm trầm lạnh lẽo của ông ta trừng chị Cầm: "Con mẹ nó mau dọn sạch đống cưa rìu trong tầng hầm đi, từ giờ trở đi, sòng bạc không được tùy ý chặt chém người khác nữa."
Ông ta thở dài, nói tiếp: "Chết tiệt, sắp hợp tác cùng PLA, báo với các anh em, về sau tém tém lại cho tôi, cẩn thận kẻo 1997 lại bị công an Đại Lục kéo đi rồi bắn chết giống như Trương Hoa Cường!"
Chị Cầm gật đầu: "Dạ vâng."
Bà ta nhớ tới một chuyện, bèn nói: "Cố Mãn Quán nói muốn đến Đại Lục mở sòng bạc, bảo tôi hỏi thăm ý kiến của ngài."
Ông tư Viên rút ra một điếu xì gà, châm lửa: "Cố Mãn Quán, nhìn tướng mạo là biết số hắn ngắn ngủi, cứ để hắn đi, chết sớm đầu thai sớm!"
"Vâng." Chị Cầm nói.

Hạ Phác Hồng không có sở thích nào khác ngoài chơi vũ khí, người bình thường cũng khó mà kéo cậu ta ra khỏi tầng hầm.
Mà tên này điên tới mức nào, lúc chuẩn bị lên núi, cậu ta nhìn thấy một tiệm bánh cuốn thì vỗ đầu, nói: "Chị dâu, trả tiền, em muốn mua bánh cuốn, em thích bánh cuốn của tiệm này, anh cả của em cũng thích ăn, em muốn mua hai phần cho anh ấy."
Tô Lâm Lang hỏi: "Anh cả của em lại chẳng ở nhà, em mua bánh cuốn cho anh ấy làm gì?"
"Anh ấy không ở nhà sao, đi công tác à, đi đâu vậy?" Hạ Phác Hồng hỏi ba câu liên tiếp.
Tô Lâm Lang đảo mắt: "Đi Bắc Bình, đã hơn một tháng rồi."
Anh cả rời nhà hơn một tháng, em trai điên của anh ngây ngốc không biết gì.
Cậu ta kéo cửa xe lại, nói: "Vậy bỏ đi, về thôi."
Phải biết rằng, muốn nghiên cứu phát triển loại vũ khí trên tàu thuyền, không gian nhỏ xíu trong nhà là không đủ để Hạ Phác Hồng phát huy.
Hạ Trí Hoàn phái hai vệ sĩ đi thu dọn tài liệu và các loại linh kiện vũ khí của cậu ta ở phòng thí nghiệm Anh, sau đó để mọi thứ vào kho hàng của khách sạn quốc tế Hạ Thị ở Luân Đôn.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận