Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 928:

.



Chương 928:
Nói đến cũng rất đau đầu, Cố Trấn Đông có uy tín và danh dự ở Cảng Thành, nhưng lại có một người em trai là xã hội đen.
Về việc Cố Mãn Quán mở sòng bạc ở Đại Lục, công an đã đặc biệt gửi công văn thông báo cụ thể đến công an Cảng Thành.
Tuy rằng trước mắt của công an vẫn chưa có thông báo chính thức, nhưng bọn họ đã từng nói chuyện riêng với Cố Trấn Đông, nói rằng lúc sinh thời Cố Mãn Quán chẳng những can thiệp vào các cuộc đánh bạc, còn liên quan đến ma túy, còn nói rằng sẽ chính thức tiến hành thông báo đến toàn bộ cộng đồng quốc tế sau một thời gian nữa.
Nếu như Cố Mãn Quán thực sự dính líu đến buôn lậu ma túy thì danh dự của nhà họ Cố sẽ mất hết.
Cố Trấn Đông chán ghét đứa em trai cùng cha khác mẹ của mình muốn chết, nếu không phải cha ông ta khăng khăng muốn tổ chức tang lễ, ông ta mới không thèm đến đây thu xếp.
Ông ta cũng không dám tưởng tượng, tương lai khi công an Đại Lục thông báo đến toàn thế giới về chuyện Cố Mãn Quán buôn bán ma túy, nhà ông ta phải hứng chịu đả kích lớn đến nhường nào.
Sợ là cha già không chịu nổi, ông ta vẫn còn chưa nói với ông cụ.
Hôm nay gần như tất cả những ông lớn có tên tuổi của các tổ chức theo đạo ở Cảng Thành đều đến đây, ông ta cũng rất bất ngờ.
Số lượng người đến dự lễ tang đông đảo, liền chứng tỏ khi còn sống Cố Mãn Quán vẫn có các mối quan hệ tốt, cũng coi như một nhân vật trong tổ chức theo đạo.
Tuy rằng Cố Trấn Đông rất chán ghét việc giúp đỡ lũ xã hội đen kia, nhưng vẫn sẽ giữ lại một chén rượu, chiêu đãi bọn, xét cho cùng thì bọn họ vẫn là người mà người bình thường không thể trêu vào.
Ông ta tới đỡ Hạ Trí Hoàn dậy và nói: "Chú Hạ, Mãn Quán chết đột ngột, cháu sợ thằng bé va chạm đến chú, chân cẳng của chú cũng không tiện, để cháu bảo Khải Toàn đến thắp hương thay cho chú, chú đi gặp cha cháu đi, cũng tiện trò chuyện với cha cháu, để ông ấy thư thản tinh thần."
Hạ Trí Hoàn gật đầu, lại nói với Tô Lâm Lang: "Lâm Lang, làm phiền cháu đi lấy nhang cho ông nhé!"
Tô Lâm Lang nhìn theo bóng Cố Trấn Đông đỡ Hạ Trí Hoàn, bàn tay nắm chặt lại, bắt được một bàn tay nhỏ gầy guộc, đánh bốp một cái.
Chủ nhân của bàn tay nhỏ kia không phải ai xa lạ, chính là Cố Khải Toàn đã lâu không gặp, cậu ta ra đến nước Anh được hai năm, bây giờ đã cao hơn một chút, nhưng vẫn gầy như cũ, hôm nay tới tham gia lễ tang, cậu ta cũng giống như Tô Lâm Lang, đều mặc một bộ đồ vest màu đen, chẳng qua trên mặt cậu ta không những không có một chút buồn bã nào, ngược lại cợt nhả nói: "Chị dâu, là em nè, Khải Toàn, mới bao lâu không gặp mà chị đã không nhận ra em rồi."
Rồi cậu ta nói: "Sao lúc đến nước Anh chị lại không gọi cho em, còn nữa, chị thật sự không thú vị gì hết, đi tham gia tiệc tối của Nữ hoàng thế mà chẳng có một trận đánh nhau nào, thật sự chỉ đến ăn cơm rồi đi luôn sao?"
Các phóng viên của "Minh Báo" và "The Mirror" đều đang đóng quân ở cửa hội trường để linh cữu và chụp ảnh.
Cháu nội quý hóa của nhà họ Cố có thể cười đùa trong lễ tang chú ruột mình, nhưng Tô Lâm Lang lại không thể đùa giỡn với cậu ta.
Cô đeo kính râm lên, bước vào linh đường giữa ánh đèn flash nhấp nháy hai bên đường.
Tất cả những người có mặt trong linh đường đều là người nhà họ Cố.
Có một người phụ nữ hơn năm mươi tuổi, gương mặt xinh đẹp đang ghé vào quan tài phía dưới, khóc không thành tiếng, mà người đứng phía sau người phụ nữ đó, chính là bà Cố đang cố hết sức diễn cảnh bi thương, nhưng không giấu được sự vui sướng khi người gặp họa.
Người phụ nữ đang nằm bò ở kia chính là vợ bé của ông cụ Cố, nhỏ hơn ông cụ Cố mười ba tuổi, lớn hơn bà Cố năm tuổi.
Và nếu không phải Cố Mãn Quán đã chết rồi, bà ta sẽ lâm vào cảnh đưa vợ bé lên làm vợ cả, một nửa số gia sản của nhà họ Cố sẽ rơi vào tay của người phụ nữ đó.
Nhìn thấy Tô Lâm Lang tới, bà Cố vô cùng ân cần, vội vàng đưa nhang cho cô thắp và nói: "Cô Tô, tuy rằng Mãn Quán đã có tuổi, nhưng nó còn chưa kết hôn, cô không cần bái lạy, chỉ cần thắp nén hương, cúi người một cái là được."
Tô Lâm Lang nhận lấy nén nhang bật lửa, cúi người lạy ba cái, Cố Khải Toàn ngồi canh ngay phía sau cô, muốn giúp cô cúi người kính hương, nhưng cậu ta nhìn chằm chằm mãi vẫn chưa cướp được nhang, chị gái của cậu ta, Cố Khải Luân đã tay nhanh mắt lẹ nhận lấy nén nhang, giúp Tô Lâm Lang cắm vào.
Cố Khải Toàn không vui chút nào, trừng mắt nhìn chị mình, nhưng ánh mắt giống như dao găm của Cố Khải Luân lại bay tới, Cố Khải Toàn liền trở nên ngoan ngoãn, dù sao thì trên thế giới này nào có đứa em trai nào không sợ chị gái chứ.
Chờ đến khi Tô Lâm Lang kính hương xong, đang trò chuyện với bà Cố, ông tư Viên cùng ông sáu Lục và những người khác cũng lần lượt bước vào.
Vợ chồng Cố Trấn Đông thực sự không muốn chiêu đãi đám bụi đời bang hội xã hội đen kia, nhưng người ta đều đã đến rồi, khó mà đuổi đi được, bọn họ cũng không thể không đưa cho mỗi người một nén nhang, khom lưng đáp lễ, sau đó lại mời đến một căn phòng nghỉ trống trải, để cho mọi người mỗi người uống một chén rượu nhạt của Cố Mãn Quán.
Tô Lâm Lang kính hương xong, liền đi gặp ông cụ Cố trước.
Vừa mới đi đến bên ngoài cửa phòng, cô liền nghe thấy ông cụ Cố nói với Hạ Trí Hoàn: "Là lỗi của tôi, tôi không nên để Mãn Quán dính dáng đến cờ bạc!"
Sau đó nói thêm: "Bây giờ xem ra ông đã đúng, chỉ cần trẻ con không dính dáng đến cờ phải, cho dù nó không có tiền đồ, vẫn có thể sống được lâu hơn, là tôi hại Mãn Quán nhà mình rồi."

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận