Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 249:

.



Chương 249:
Trong chốc lát nghĩ không ra, đúng lúc Cố Khải Toàn cứ quấn quít lấy cô, nên cô bèn hỏi: "Trình độ như cậu mà cũng có thể đi du học à?"
"Hằng năm ông nội tôi đều quyên góp cho trường Hoàng Gia Luân Đôn, tôi cũng không muốn đi, nhưng ông ta bắt buộc tôi đi." Cố Khải Toàn nói.
Tô Lâm Lang bỗng dưng hiểu ra: "Thì ra cậu có năng lực về tiền bạc, không tệ không tệ."
Cô lại hỏi: "Mỗi ngày ông nội cậu đều quyên tiền cho Vương quốc Anh mà lại chưa hề quyên cho trường học của Đại Lục chúng ta lần nào sao?"
Ông cụ Cố có thể quyên góp bù cho khoản nợ một trăm triệu của ông sáu Lục thì có thể thấy được ông ta cũng là một nhà từ thiện.
Nhưng Cố Khải Toàn suy nghĩ, lắc đầu: "Không có, ông nội tôi chưa từng quyên một đồng nào cho Đại Lục cả, ông ta chỉ quyên cho Vương quốc Anh thôi."
Sao nghe có vẻ như là một ông cụ rất dễ làm người ta ghét vậy chứ, Tô Lâm Lang có chút rục rịch trong lòng, cô muốn gặp ông cụ Cố.
Vì phải gặp khách quan trọng để bàn chuyện lớn, cô rời khỏi mấy đứa nhỏ, đến phòng tiếp khách .
Đương nhiên, mấy thằng nhóc kia cũng không đi mà nép sát vào bên ngoài cửa sổ của phòng tiếp khách, lặng lẽ quan sát.
Trùm xã hội đen muốn bàn chuyện làm ăn cùng với chị dâu, điều này quá kích thích, vì muốn xem chuyện này mà bọn họ mới đến.
Tiểu Băng Nhạn đã ở phòng tiếp khách mắt to trừng mắt nhỏ cùng với ông sáu Lục, bởi vì chuyện cần thương lượng không nên cho trẻ con nghe, nên Tô Lâm Lang dỗ dành Băng Nhạn hai câu trước, để cô hầu người Philippines dẫn đứa nhỏ đi.
Sau khi bị đánh thua tơi bời thì rõ ràng là ông sáu Lục đã giảm bớt sự kiêu ngạo, lúc này đang vuốt ve ngón tay nhỏ thứ sáu của mình, nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy Tô Lâm Lang đến đây thì lấy ngón tay chỉ vào bể bơi: "Cái đồ vừa lẳng lơ vừa xấu tính kia, thật đúng là giống hệt mẹ nó!"
Người ông ta chỉ chính là Hạ Phác Húc, lúc này anh ta đang cởi quần áo, làm nóng người ở bể bơi.
Anh ta vẫy tay một cái, cô hầu người Philippines lập tức đưa ghế xếp vải ngồi trên cát sang, anh ta lắc mông nửa ngày nhưng không bơi lội mà lại nằm xuống, mang kính mát vào, ánh mặt trời đang rất gắt, anh ta đúng là rất biết hưởng thụ.
Tô Lâm Lang sợ dơ mắt nên cũng không nhìn Hạ Phác Húc, chỉ nói chuyện nghiêm túc với ông sáu Lục: "Tôi mặc kệ nhà họ Cố cầu xin giúp ông như thế nào, nhưng có một nguyên tắc tôi tuyệt đối sẽ không nhân nhượng, đó là ông phải rửa tay gác kiếm, cũng cần phải rời khỏi quận Nam."
Ông sáu Lục vuốt ngón tay thứ sáu kia nhanh hơn, bỗng nhiên ngẩng đầu: "Trước mắt thì việc kinh doanh vận tải biển của nhà họ Cố đều đang trong giai đoạn phát triển, nếu đưa việc kinh doanh vận tải biển của nhà họ Cố giao cho Hạ Thị thì sao, chẳng lẽ cũng không được à, cô Tô, đó là tiền, là lợi ích đấy!"
Tô Lâm Lang đại khái đoán được vì để cho ông sáu Lục có thể tiếp tục ở lại quận Nam, nhà họ Cố sẽ cho Hạ Thị một ít lợi ích từ việc kinh doanh, ví dụ như tất cả việc kinh doanh vận tải gia vị đường biển, tuyến đường an toàn hoàn thiện, kiếm tiền cũng nhanh.
Nếu là Hạ Phác Đình có lẽ sẽ suy nghĩ lại, nhưng Tô Lâm Lang sẽ không.
Bởi vì điều cô muốn đó là một Cảng Thành không có băng đảng, không có bọn cướp quậy phá như trước kia, là từ nay về sau, nơi này có thể giống như hy vọng của cha cô, một chính phủ Hồng Kông có thể khiến cho hai nơi thân thiết như một gia đình.
Có hòa bình mới có thể phát tài, đến lúc đó tiền mà Hạ Thị có thể kiếm được còn nhiều hơn so với số tiền kiếm được từ việc kinh doanh vận tải biển.
Cho nên đề nghị này không lung lay được Tô Lâm Lang, cô sẽ dùng quyền lực của chủ tịch mà gạt bỏ nó.
Cô nói: "Đối với Hạ Phác Húc, tôi có hai phương án, một là tôi sẽ bảo vệ sĩ trói anh ta lại, ông muốn chém như thế nào đều được, nhưng chỉ có thể đâm một dao, cái còn lại là tôi sẽ đuổi anh ta về Đại Lục, tại nông trường của tôi thì mỗi ngày đều phải lao động, ăn cháo loãng kèm dưa muối, một ngày còn phải chặt hai mẫu đất trồng mía, cho mười con lợn ăn, chăn hai con trâu, ông chọn cách nào?"
Ông sáu Lục quay đầu ra ngoài cửa sổ, thấy Hạ Phác Húc đang dựa vào bên cạnh bể bơi, phơi cái mông vểnh của anh ta.
Anh ta không biết bản thân mình như vậy nhìn thật giống một con lợn béo, giờ phút này ở bên trong cửa sổ sát đất có hai người đang thương lượng giết anh ta bằng cách nào, có lẽ trong lòng còn đang suy nghĩ dáng người của mình mạnh mẽ gợi cảm đến thế nào, các em gái Đại Lục sẽ bị rung rinh bởi anh ta.
Ây da, sự quyến rũ chết tiệt này cứ âm thầm tỏa ra như thế chứ!
Ông sáu Lục bị trôi dạt cho tới hôm nay, tất cả đều vì lòng tham của hai mẹ con Linda Tôn.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận