Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 684:

.



Chương 684:
Khi Tô Lâm Lang một mình đấu với sáu sát thủ, thì vấn đề này vẫn chưa thể giải được, hoặc là nói mấy ông cụ không biết cô sẽ giải nó như thế nào.
Nhưng hiện giờ bọn họ có thể mơ hồ nhìn ra chiến lược của Tô Lâm Lang rồi.
Đó chính là không quên nỗi ô nhục của tổ quốc, nhắc lại nỗi ô nhục của quốc gia, lại lấy mắt đổi mắt, ăn miếng trả miếng.
Kẻ thù tàn bạo, thế thì cô lại càng tàn bạo hơn kẻ thù, kẻ thù khát máu thì cô lại càng khát máu hơn kẻ thù, chỉ có như thế, kẻ thù mới sợ hãi từ trong xương tủy.
Có một câu nói, Quý Thuyên, Cố Thiên Kỳ và Hạ Trí Hoàn đã nói tận tám trăm lần, nhưng vẫn không nhịn được mà nhắc lại.
Mắt thấy Tô Lâm Lang giơ kiếm lên, một tiếng hét làm Ishida giống như con chuột bị mèo bắt được, run lẩy bẩy, Cố Thiên Kỳ không nhịn được nói: "Trước giờ ánh mắt của ông Hạ vẫn luôn độc, nhưng cưới được cô Tô, đúng là cuộc làm ăn lời nhất của ông nhỉ?"
Hạ Trí Hoàn mỉm cười, gật gật đầu.
Lại nói đến trên sàn đấu, Tô Lâm Lang gào lên với Ishida xong thì quay đầu lại, Lưu Bội Cẩm vẫn đang tấn công, cô ta sử dụng chiêu đánh liên hoàn, vừa chém vừa đâm, vung kiếm qua cổ tay, cô ta làm chiêu ném kiếm giả nhưng lại quay kiếm về đâm, chân đứng trung bình tấn vững chắc, một kiếm rồi lại một kiếm, mục tiêu vô cùng rõ ràng, chỉ muốn gọt mũi của Tô Lâm Lang, hủy đi khuôn mặt của cô.
Nhưng với một người chém mía hạng nhất ở nông trường, đây chỉ là suy nghĩ của một mình cô ta, chứ cô ta chẳng làm được.
Việt
97b
Chân đứng vững vàng như cây tùng, đôi giày dẻo dai thư thả theo từng cước chân của Tô Lâm Lang đạp lên vũng máu in ra từng dấu chân rõ ràng mà đều đặn.
Cô phá tan chiêu bổ kiếm xuống của Lưu Bội Cẩm đồng thời nhẹ nhàng xoẹt kiếm qua.
Đối với cô chỉ là đưa kiếm nhẹ nhàng, nhưng nếu như Lưu Bội Cẩm không né tránh kịp thời, thì một bên mắt của cô ta đã bị khoét rỗng.
Nhưng cô ta có thể tránh được thật ra cũng là bởi vì Tô Lâm Lang đã vô cùng mệt mỏi, mệt lắm rồi nên lười chơi đùa, chỉ cố ý làm cô ta hoảng loạn mà thôi.
Tô Lâm Lang thu kiếm, hỏi Lưu Bội Cẩm: "Có biết tên thanh kiếm này của tôi không?"
Hai tai Lưu Bội Cẩm đã không còn, cũng không muốn nói thêm gì, chỉ muốn tấn công, hủy hoại đi gương mặt của Tô Lâm Lang.
Kiếm thuật của cô ta quả thực không tồi, vừa nhanh vừa độc, vừa chặt chẽ vừa mãnh liệt.
Tô Lâm Lang kiên nhẫn dẫn kiếm, giơ kiếm ngăn chặn đường kiếm của Lưu Bội Cẩm, nói: "Đây chính là kiếm quân đội của Thích Gia Quân, tên là kiếm chống Nhật."
Kiếm chống Nhật, tên gọi này mỗi một võ sĩ Nhật Bản đều đã từng nghe qua, cũng biết sức mạnh của nó như thế nào.
Nó cũng là thiên địch mà lịch sử Nhật Bản thừa nhận.
Lưu Bội Cẩm nghe thấy Tô Lâm Lang nói rằng thanh kiếm cô đang cầm chính là kiếm chống Nhật thì sững sờ, nhưng cô ta đã đánh giết đến đỏ cả mắt, không suy nghĩ nhiều, chỉ muốn tìm cơ hội để công kích.
Nhưng Tô Lâm Lang lại hóa giải từng đợt công kích của cô ta, hỏi tiếp: "Biết vì sao nó lại nhẹ nhàng linh hoạt hơn cả kiếm Nhật không?"
Nói đến đây, cô vung kiếm lao tới thanh kiếm Nhật trên tay Lưu Bội Cẩm, người xoay ra đằng sau Lưu Bội Cẩm, lưỡi kiếm quân đội sượt qua động mạch chủ trên cổ Lưu Bội Cẩm, sượt ngang kiếm rồi lại hất ra, thanh kiếm Nhật trong tay Lưu Bội Cẩm đã bị cô hất bay đi.
Nhưng kiếm mới bị hất bay đi, Tô Lâm Lang đã tung người lên túm nó lại, sau đó đưa cho Lưu Bội Cẩm hỏi tiếp: "Có biết vì sao không?"
Lưu Bội Cẩm cầm được thanh kiếm, nhân lúc hai người đang ở khoảng cách gần, cầm kiếm đồng thời thuận thế đâm một kiếm.
Hạ Phác Chú đang đứng xem giận điên lên, vùng dậy mắng chửi: "Cô Lưu có còn mặt mũi hay không, mẹ nó cô chơi xấu."
Tô Lâm Lang đã sớm đoán được Lưu Bội Cẩm sẽ làm như thế nào, lắc mình tránh thoát, đồng thời, tung kiếm liên tiếp lùi về phía sau nói: "Bởi vì người nước Hoa chúng tôi mặc dù thiện chiến, cũng có thể chống giặc, nhưng chúng tôi, cho dù là binh lính cũng sẽ không lấy việc giết người làm niềm vui, cho nên kiếm của chúng tôi không giống như kiếm Nhật của các cô, không phải chế tạo để giết người."
Lưu Bội Cẩm thấy Tô Lâm Lang lùi về phía sau, cũng sát bước đuổi theo, kiếm đâm mạnh về phía trước.
Quả thật kiếm thuật của cô ta rất cao siêu, động tác đẹp mắt nhưng cũng có những chiêu chết người, chiêu thức gọn gàng, đánh cũng rất đã mắt.
Mặc dù trước giờ Tô Lâm Lang không thể hiện rõ năng lực, nhưng cô gặp kẻ mạnh thì mạnh, hiếm khi gặp được một cao thủ giỏi kiếm thuật, cũng đánh vô cùng sung sướng.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận