Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 77:

.



Chương 77:
Tô Lâm Lang vừa uống cà phê, vừa vuốt ve đồng hồ Patek Philippe kia, nghe Lương Nguyệt Linh gọi điện thoại, cô nhớ lại nội dung trong sách.
Một trận nổ súng khiến toàn bộ đại phòng sụp đổ, nhưng bà hai Hạ là thạc sĩ kinh tế học nổi tiếng ở Hương Cảng, đương nhiên sẽ đứng ra chịu đòn.
Trong sách quả thật Linda Tôn cũng nắm giữ quyền lực của Hạ Thị, bà ta còn đại cổ đông chiếm nhiều cổ phần trong hội đồng quản trị, hơn nữa có sự giúp đỡ của Hạ Mặc, bà ta đã trở thành chủ tịch hội đồng quản trị.
Giang sơn đổi chủ, từ khi Hạ Thị được bà ta nhiếp chính, rất uy phong.
Nhưng bà ta có thể là nữ hoàng trong giới phim lãng mạn, nhưng không có năng lực trong lĩnh vực kinh doanh, nhà họ Hạ vừa mới rung chuyển, thị trường chứng khoán của toàn bộ Cảng Thành gặp cú sốc, trong nửa tháng, bà ta đã khiến cổ phiếu của Hạ Thị rớt xuống tận đáy, tổn thất lên đến mấy triệu.
May mà lúc này Hạ Phác Đình đã trở lại, mặc dù anh bị tàn tật, không được hội đồng quản trị xem trọng, nhưng từ khi anh tiếp nhận, Hạ Thị chuyển bại thành thắng, dần phục hồi.
Về kết cục của Linda Tôn... Đó là một quyển sách ghi lại biến động kinh tế ở Cảng Phủ, không viết riêng về một người, phần ngoại truyện lại cố ý nhắc đến bà ta chết như thế nào.
Bởi vì nói đến cũng được coi như một chuyện rất kỳ lạ, vài năm sau bà ta đến cúng tổ tiên, bà ta chết trong khu mộ của nhà họ Hạ.
Cô người nói là Hạ Phác Đình giết, cũng có người nói là bà ta bị sét đánh chết.
Tóm lại là một cái chết không may mắn chút nào.
Sau này, con trai bà ấy, Hạ Phác Húc, lại trở thành người có sự nghiệp huy hoàng nhất trong nhà họ Hạ, nhờ ra biển chụp một bộ phim lãng mạn mà danh tiếng anh ta lên như diều gặp gió, nổi tiếng khắp Đông Nam Á.
***
Khi tách cà phê của Tô Lâm Lang thấy đáy thì cuộc gọi của Lương Nguyệt Linh cũng kết thúc.
Đúng lúc này, quản gia Lưu bước tới gõ cửa, nói: “Thưa mợ, tôi đã bảo Thiên Tỉ về nhà bàn công chuyện rồi, sáng nay mợ cứ nghỉ ngơi cho khỏe, tới chiều, đợi tôi hoàn thành xong công việc, chúng ta sẽ cùng ngồi xuống tâm sự.”
Tô Lâm Lang gật đầu: “Được.” Sau đó, cô lại quay qua nói với Lương Nguyệt Linh: “Tôn Gia Kỳ đang học ngành Quản lý dịch vụ xã hội ở đại học Cảng Thành đó, lợi hại thật.”
Lương Nguyệt Linh đáp: “Thì Hạ Thị có vị trí cử đi học mà, thật ra tôi cũng muốn tiến tu thêm ngành tâm lý học lắm, nhưng chuyện từ thiện của Hạ Thị lại do ông hai phụ trách, thế nên… Phải rồi, năm nào Hạ Thị cũng tài trợ cho cuộc thi tuyển chọn hoa hậu Cảng Thành hết.”
Nhà họ Hạ quyên tiền cho trường đại học, đáp lại, trường đại học sẽ cho nhà họ Hạ một học vị tương xứng, mà việc này lại thuộc thẩm quyền của Hạ Mặc nên đương nhiên Tôn Gia Kỳ sẽ có được tấm bằng đại học lộng lẫy chói mắt, cũng như lọt vào danh sách hoa hậu Cảng Thành rồi.
Nói mới nhớ, tính ra Tôn Gia Kỳ được hưởng kha khá lợi ích từ người bác của mình đó chứ.
Lương Nguyệt Linh giúp Tô Lâm Lang dọn dẹp lại giường, trong lúc đó thì cô thảnh thơi ăn sáng, cả hai vui vẻ nói câu được câu không.
Nhưng lát sau, chờ cả nửa ngày vẫn không thấy cô đáp lại, Lương Nguyệt Linh khẽ ngoái đầu nhìn thì phát hiện Tô Lâm Lang đã biến mất tăm.
Cô ấy bước ra ngoài hành lang, bên ngoài trống vắng, không một bóng người, đúng là kỳ lạ, rõ ràng ban nãy cô còn ngồi đây thơm, quay đi quay lại chút xíu đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Sao bà chủ hành động xuất quỷ nhập thần quá vậy?
Đối diện bệnh viện, trước bụi cây xanh mơn mởn, Tô Lâm Lang vừa gặm thơm, vừa hỏi thăm người đàn ông đang ngồi chồm hổm bên trong: “Mò tới đây làm gì, muốn chết hả?”
Người đang ngồi trong bụi cây xanh mát mắt kia chính là Hoàng Mao. Lúc này, cậu ta cúi gằm mặt, dùng nhánh cây vẽ vô số vòng tròn trên mặt đất.
“A Suy đâu?” Tô Lâm Lang lại hỏi.
Hoàng Mao vẫn cúi đầu như cũ: “Bọn em tan rã rồi.”
“Tiền cũng bị hắn cuỗm hết rồi chứ gì, năng lực của cậu chỉ tới đó thôi sao?” Tô Lâm Lang tiếp tục gặm thơm.
Hoàng Mao lập tức ngẩng phắt đầu dậy: “Em lấy được tiền rồi, nhưng lý do ban đầu em muốn bước chân vào con đường này là vì muốn đi trên chính đạo như lời chị nói cơ, thế nên em mới chủ động trở mặt với anh ta.”
Ở thời đại này, mấy đứa trẻ sống trong thành phố Cửu Long vừa biết đi đường đã phải lăn xả vào đời.
Còn chuyện lăn xả thế nào thì dựa cả vào đại ca dẫn dắt, và trở thành dáng vẻ ra sao cũng toàn dựa số mệnh của mình.
Lý do Hoàng Moa muốn đâm A Suy, là vì A Suy chịu nhận luôn nhiệm vụ giết phụ nữ, còn cậu ta thì không, tiếc là cậu ta không biết cách diễn đạt, thỉnh thoảng lại nảy sinh ý định đâm A Suy một nhát.
Cậu ta và A Suy đã đường ai nấy đi, nhưng trong thế giới này, một khi mất đi đại ca thì chẳng khác nào không còn mục tiêu sống. Cậu ta đám bám theo họ suốt quãng đường ngày hôm qua để tới bệnh viện, sau đó vẫn luôn chui rúc trong bụi cây này.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận