Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 815:

.



Chương 815:
Cậu cả Hạ ôm vợ, nghe cô kể xong rồi nói: "Anh sẽ gọi điện thoại cho Trình Siêu, sau đó tự đi gặp anh ấy!"
Điều tra là một chuyện cần thời gian, ở Đại Lục còn có các loại thủ tục phải làm, vừa hay Trình Siêu cũng ở đây để tham dự án ma túy. Chi tiết liên quan tới chuyện A Hà thâm nhập vào băng ma túy, trước hết anh phải liên lạc với cấp trên theo thủ tục quy định rồi mới nói cho Tô Lâm Lang. Như vậy mới là hợp pháp, cũng là một cách để bảo vệ bản thân A Hà.
Một cô bé mười tám tuổi, nếu thật sự làm tình báo cho công an thì vô cùng vĩ đại, họ cũng phải thận trọng đối đãi.
...
Hiện tại khách sạn quốc tế Hạ Thị đang là khách sạn sang trọng nhất Thâm Quyến.
Nó tọa lạc tại khu thương mại hoàng kim của Thâm Quyến.
Chỉ có điều trong mắt mấy anh em Hạ Phác Chú và Hứa Uyển Tâm, nó không hề có gì thu hút, bởi vì bọn họ đã thường xuyên thấy thứ tương tự rồi.
Thứ mà bọn họ thích lại là những khách sạn cũ kỹ chung quanh và những căn nhà cổ lùn lùn trên đường phố, thật là nhìn mãi không chán.
Không chỉ có Băng Nhạn cứ liên tục nhìn ra ngoài cửa sổ rồi reo lên, đến cả Hứa Uyển Tâm thấy con dâu tới cũng nói: "Lâm Lang, Đại Lục khác nhiều so với tưởng tượng của mẹ quá."
Băng Nhạn cũng nói: "Chị dâu, nơi này cũng sạch sẽ như nhà chúng ta vậy, không hề giống Cửu Long một chút nào."
Hứa Uyển Tâm còn nói: "Mẹ cứ tưởng Đại Lục chính là một Cửu Long khổng lồ, nhưng giờ nhìn lại thì hoàn toàn không phải, nó rất đẹp, lại còn rất sạch sẽ nữa."
Tô Lâm Lang nói: "Mẹ, Đại Lục là một đất nước lớn. Nó có luật pháp, có trị an, dĩ nhiên là không giống Cửu Long."
Hứa Uyển Tâm nói: "Ở đây là trung tâm thành phố, tuy nhìn hơi nghèo nàn nhưng con người lại rất văn minh sạch sẽ. Không giống Cửu Long, khắp nơi đều là bọn côn đồ máu mặt."
Bây giờ Thâm Quyến đã là một thành phố phát triển tương đối kém ở Đại Lục. Thế nhưng nhờ sự nghiêm khắc bài trừ tệ nạn từ khi dựng nước đến nay mà từ vệ sinh đến trị an trong thành phố, rồi đến diện mạo những người qua lại trên đường đều có một sự trong lành và ngay thẳng mà người Cảng Thành chưa từng thấy.
Trên đường không có mấy con nghiện ma túy gầy trơ cả xương, cũng không có mấy tên bợm nhậu, càng không có những cô gái đứng đường trang điểm lộng lẫy.
Cho dù trong thời đại hỗn loạn nhất của Đại Lục, những đường dây làm ăn phi pháp cũng đều trốn ở chỗ u ám trong thành phố, không được thấy mặt trời.
Đại Lục tuy nghèo nhưng sạch sẽ ngăn nắp, có an ninh trật tự, rất khác với khu ổ chuột không có luật pháp như Cửu Long.
Tô Lâm Lang nói: "Mẹ cứ nghỉ ngơi cho thật khỏe đi đã, lát nữa chạng vạng tối, chúng ta dẫn cha ra ngoài đi dạo một chút."
Hứa Uyển Tâm vừa định nói mình không muốn người khác thấy vẻ bệnh tật của chồng, nhưng sau khi nghĩ lại thì bà cũng đồng ý: " Được."
Bởi vì bà ấy chợt nhật ra ở đây không có ai biết Hạ Chương, đẩy ông ra ngoài một chút cũng không cần sợ cánh nhà báo chụp hình.
Đưa chồng ra ngoài đi dạo cũng là cơ hội để ngắm nhìn thành phố này. Mặc dù Hứa Uyển Tâm vẫn chưa hiểu rõ Đại Lục, nhưng bỗng nhiên bà cảm thấy thành phố này rất an toàn, bà cũng rất thích nơi này.
Bà nhớ ra một chuyện, nói: "Không phải con nói có một lão đại muốn dạy Phác Húc khí chất của lão đại sao, người đó đâu?"
Hạ Phác Chú vừa nghe hai chữ lão đại cũng tò mò, cậu bé hỏi: "Chị dâu, Đại Lục cũng có xã đoàn sao. Lão đại của xã đoàn ở đây trông ra sao thế, chị có thể để cho em gặp được không?"
Tô Lâm Lang cười nói: "Ngày mai đi, cả nhà đi gặp anh Phác Hồng của em rồi chị sẽ cho hai đứa gặp lão đại."
Hạ Phác Chú còn chưa gặp mặt mà đã kết luận: "Em cảm thấy người đó không so được với chị dâu nữ hoàng Cửu Long của em đâu!"
Bọn họ đến nơi vào buổi chiều. Với Hứa Uyển Tâm thì đây là lúc chuẩn bị ăn cơm tối.
Bởi vì sợ Tô Lâm Lang lo lắng nên Hạ Phác Đình rất tranh thủ, anh đã nhờ tài xế đi thẳng đến quân khu của Trình Siêu.
Cả nhà đang tán gẫu thì nghe có người gõ cửa. Cho là Trình Siêu tới, Tô Lâm Lang đã chạy ra mở cửa phòng khách, còn nhanh hơn cả Hạ Phác Chú.
Thế nhưng khi nhìn rõ người ngoài cửa, ngay cả Tô Lâm Lang cũng phải cau mày. Hứa Uyển Tâm nhìn thấy xong thì mặt mày cũng biến sắc.
Người mới tới không phải là Trình Siêu hay Hạ Phác Đình mà là một cá người quen cũ, cũng là người Hứa Uyển Tâm rất căm ghét, Cố Mãn Quán!
Anh ta mặc âu phục của một nhãn hiệu xa hoa nổi tiếng, ôm một bó hoa tươi lớn bước vào cửa. Sau đó anh ta liền chạy thẳng tới Hứa Uyển Tâm, cười nói: "Chị dâu Hứa, em là Mãn Quán đây, chúng ta cũng đã lâu không gặp rồi."

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận