Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 707:

.



Chương 707:
Không biết Hạ Phác Chú đẩy Gonda tới đây từ lúc nào, hai người cũng vểnh tai lên nghe.
Chuyện vợ cảnh sát trưởng gặp nạn khiến cả Cảng Thành chấn động, ai cũng muốn biết thêm thông tin.
Nghe xong, Gonda thấp giọng nói: "Xem ra tôi vẫn còn rất may mắn nhỉ?"
Cậu ta cũng bị Tiền Phi Long liên lụy, nếu không phải bên cạnh lúc nào cũng có bốn vệ sĩ túc trực, e rằng tình trạng của cậu ta cũng thê thảm như thế.
Mạch Đức Dung thở dài lần nữa rồi xoay người, đi vào phòng nghỉ của y tá.
Gonda nhìn Tô Lâm Lang: "Chị dâu, chị rất giỏi mà, hãy giúp cậu của em bắt bọn buôn ma túy đi."
Hạ Phác Chú trở tay đẩy Gonda vào phòng bệnh và nói: "Cậu nghĩ gì thế, người dân nộp thuế để nuôi nhóm a Sir để họ bảo vệ trật tự xã hội. Bởi vậy, truy bắt bọn buôn ma túy là trách nhiệm của họ chứ không phải chị dâu tôi, câu này của cậu rất quá đáng đấy, cút về phòng bệnh của cậu mà ngốc đi!"
"Heo phì, đừng đóng cửa Hạ heo phì!" Gonda hét to: "Đừng đi mà, ở lại chơi với tôi đi."
Nhưng Hạ Phác Chú đã đóng cửa phòng bệnh lại rồi.
Lúc quay lại, tuy cậu ta không nói gì nhưng lại nhìn chị dâu mình và lắc đầu liên tục.
Khác với việc kinh doanh sòng bạc được công khai và do người bản địa Cảng Thành làm, buôn ma túy là một ngành công nghiệp khổng lồ, chỉ có thể thực hiện trong bóng tối.
Ngay cả vợ của cảnh sát đứng thứ hai trong đội cảnh sát còn bị người ta lột da đầu thì đây không phải là chuyện người bình thường có thể dính vào được.
Hạ Phác Chú có thể đến thăm và ở chơi với Gonda vì cậu ta bị thương, nhưng Hạ Phác Chú không muốn chị dâu mình dính líu đến bọn buôn ma túy.
Thấy bọn họ chuẩn bị xuống lầu, Tiền Phi Long lập tức đi theo tiễn Tô Lâm Làng.
Mấy cậu nhóc choai choai biết được chuyện này khó tránh khỏi phẫn nộ, trong tháng máy, Hạ Phác Chú không nhịn được mà nói: "Chú Tiền, xem ra đội phí hổ các chú không lợi hại như lời đồn, chỉ mấy tên buôn ma túy mà cũng không bắt được."
Hạ Phác Hồng lớn tuổi hơn nên cũng hiểu biết nhiều hơn, cậu ta nói: "Bọn buôn ma túy là tội phạm xuyên biên giới, hơn nữa khả năng cao là bọn chúng còn có tàu quân sự loại nhỏ và vũ khí hạng nặng, cảnh sát chỉ có thể thực thi pháp luật trong phạm vi vùng biển Cảng Thành, không thể vượt biên giới truy bắt bọn buôn ma túy được. Nhưng mà chú Tiền, hiện tại ở vùng Viễn Đông có ít nhất bốn trăm tàu chiến, theo"Đạo luật bảo hộ thuộc địa", trong tình huống này, quân đội của Vương quốc Anh đang tạm trú ở Cảng Thành có nghĩa vụ phối hợp với mọi người để thực thi pháp luật."
Hiện giờ, Cảng Thành và Macao là hai địa phương buôn bán ma túy nhiều nhất trên toàn châu Á.
Ngoại trừ việc kinh tế ở hai thành phố này phát triển thì nguyên nhân lớn nhất là do lực lượng chấp pháp ở hai địa phương này chỉ có cảnh sát chứ không có quân đội phối hợp.
Ở những quốc gia khác, khi cảnh sát không trấn áp được bọn buôn ma túy thì quân đội sẽ vào cuộc.
Hạ Phác Chú cũng nói theo: "Chú Tiền, chú nói xem, có phải vì chính phủ Vương quốc Anh muốn Cảng Thành trở nên hỗn loạn nên mới không xuất binh, phối hợp với các người thực thi pháp luật?"
Tiền Phi Long khoanh tay và nói: "Không đâu."
Sau đó, anh ta cúi đầu nhìn về phía Tô Lâm Lang thấp bé hơn hai anh em nhà họ Hạ rồi nói tiếp: "Thứ nhất, dù là quân đội vương quốc Anh đang tạm trú ở Cảng Thành hay đội quân giải phóng nhân dân Đại Lục sẽ tạm trú ở Cảng Thành trong tương lai thì cũng không có quyền can thiệp vào vấn đề an ninh của Cảng Thành. Chính phủ Cảng Thành có quyền tự chủ cao, cảnh sát Cảng Thành đủ khả năng bảo vệ cho nhân dân của mình. Vả lại, sự kiện lần này rất nghiêm trọng, bọn buôn ma túy có tàu và vũ khí hạng nặng, có thể chạy trốn ra vùng biển quốc tế bất cứ lúc nào, điều này rất bất lợi với công tác bắt giữ của chúng tôi, vì vậy chúng tôi thật sự cần được chi viện và cũng đã gửi đơn nhờ chi viện tới quân đội Vương quốc Anh đang tạm trú ở Cảng Thành. Tôi nghĩ bọn họ sẽ rất vui lòng giúp đỡ chúng ta."
Tiền Phi Long đã nói vậy thì hai anh em họ Hạ cũng chỉ biết vậy thôi.
Vả lại, chuyện bắt bọn buôn ma túy là nhiệm vụ của các a Sir, không liên quan gì đến người bình thường, chỉ cần bọn họ không hút và không qua lại với những người hút ma túy là được rồi.
Hai anh em gậy đầu, không nói gì thêm.
Đến lúc này, Tiền Phi Long vẫn tin rằng một khi bọn họ xin giúp đỡ từ quân đội đang tạm trú ở Cảng Thành chắc chắn sẽ được đáp lại.
Suy cho cùng, anh ta mới gia nhập đội cảnh sát nên vẫn ngây thơ kiên trì với lý tưởng và bộc lộ sự sắc bén của bản thân.
Hơn nữa, xuất phát điểm của anh ta là quân nhân của Vương quốc Anh, có tình cảm với quân đội Vương quốc Anh. Vì vậy, Tiền Phi Long nghĩ nếu chuyện như vậy xảy ra, quân đội của anh ta chắc chắn sẽ can thiệp.
Nhưng hiện tại là năm 1987.
Theo nội dung trong nguyên tác, bắt đầu từ lúc này, phim khiêu dâm, cờ bạc, ma túy, tài chính và an ninh xã hội, tất cả những vấn đề liên quan đến kế sinh nhai của người dân Cảng Thành đều rơi vào hỗn loạn, cho đến khi sáp nhập trở lại.
Vì vậy, Tiền Phi Long chắc chắn sẽ không đợi được sự chi viện của quân đội Vương quốc Anh và phải thất vọng.
Tuy nhiên, hiện giờ bọn họ mới gửi thư xin quân đội đang tạm trú ở Cảng Thành giúp đỡ, chưa nhận được hồi âm nên không biết đáp án kia.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận