Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 640:

.



Chương 640:
Tô Lâm Lang có chút tò mò, hỏi: “Tôi được xếp hạng mấy có phải cô đã biết từ lâu rồi đúng không?”
Cố Khải Luân nói: “Tôi đã được xem danh sách, đứng đầu trong giới chính trị là Mã Minh, phó trưởng phòng lực lượng cảnh sát, còn đứng đầu trong giới kinh doanh chính là ngài."
Cô ấy nói tiếng: “Cha tôi cũng đồng ý. Cho nên cô Tô, đến lúc đó cô sẽ đứng ở chính giữa.”
Lại nói, Thống đốc Cảng hiện tại là người da trắng, hầu hết các chính trị gia hàng đầu đều là người da trắng, Thống đốc Cảng đứng đầu Sở cảnh sát Hoàng gia cũng là người da trắng.
Mà trưởng phòng và phó trưởng phòng của lực lượng cảnh sát chính là trưởng quan mà người Hoa có thể nhậm chức cao nhất trong toàn bộ giới chính trị của chính phủ Cảng Thành.
Trưởng phòng lực lượng cảnh sát họ Lôi, được gọi là Thanh tra Lôi, ông ấy rất nổi tiếng ở Cảng Thành, nhưng ông ấy thường không tham dự các sự kiện công cộng.
Phó trưởng phòng tên là Mã Minh, năm ngoái bởi vì chuyện truy hồi được vàng dự trữ mà ông ta đã đặc biệt đến cửa cung kính với Tô Lâm Lãng.
Theo lý mà nói, ông cụ chiếm cổ phần lớn nhất và Mã Minh đứng đầu giới chính trị sẽ là người đầu tiên cắt băng khánh thành.
Ông cụ Cố lão chủ động nhường vị trí của mình cho Tô Lâm Lãng chỉ vì một lý do, Cố Thị kiếm tiền ở Đại Lục, ông cụ đã nếm được vị ngọt, hơn nữa gần đây Cố Trấn Đông đã trở về với gia đình, biểu hiện không tệ, ông cụ có lòng tin sẽ đuổi kịp bước chân của Hạ thị, cùng nhau đến Đại Lục kiếm thật nhiều tiền.
Muốn kiếm tiền ở Đại Lục, đương nhiên phải đặt Tô Lâm Lang, một người vợ của Đại Lục lên trên cao.
Khen cô chỉ là một cách, mục đích của ông cụ Cố là muốn cho giới chính trị hàng đầu ở Đại Lục tỏ thái độ, tỏ thái độ sẽ trở về.
Không thể không nói ông cụ rất khôn khéo.
Cố Khải Luân lại nói: “Cô Tô, đến lúc đó nhớ ăn mặc đẹp đẽ nhé, cuộc thi đấu tranh giải đua ngựa này sẽ có vài đài phát sóng trực tiếp ở Vương quốc Anh, “Daily Mail” cũng sẽ đặc biệt đưa tin.”
Đua ngựa hiện đại bắt nguồn từ Vương quốc Anh, chính phủ Cảnh Thành lại là thuộc địa giàu nhất trên thế giới của Vương quốc Anh, cho nên nếu chính phủ Cảnh Thành tổ chức đua ngựa, đài truyền hình ở Vương quốc Anh sẽ đặc biệt phát sóng trực tiếp, nói cách khác, Tô Lâm Lang phải bước lên đài truyền hình của Vương quốc Anh.
Đời này cô chưa bao giờ đến Vương quốc Anh, nhưng khán giả ở Vương quốc Anh sẽ sớm nhìn thấy cô trên TV và báo chí.
Đối mặt với thế giới, Tô Lâm Lang thực sự muốn Hứa Uyển Tâm suy nghĩ thật kỹ, đặt mua cho cô một bộ trang phục thật đẹp.
Lúc này Băng Nhạn đã tập đàn xong, khi xuống sân khấu lập tức hỏi: “Chị dâu, bây giờ chúng ta về nhà đúng không?”
Tô Lâm Lang lại nói với Cố Khải Luân: “Tôi nghe nói Quý Đình Hiên bị bệnh, nếu không hai chúng ta cùng đến nhà họ Quý một chút?”
Cố Khải Luân không thích giao tiếp, nhưng cô ấy rất thích Tô Lâm Lang, đúng lúc Quý Đình Hiên cũng là đại ca mà cô ấy thường xuyên gặp khi còn nhỏ, cô ấy lấy điện thoại di động ra nói: “Để tôi gọi điện thoại xem anh ra ở bệnh viện hay là ở nhà!”
Sau khi nói chuyện điện thoại xong cô ấy lại nói: “Anh ta nói anh ta ở nhà, vô cùng hoan nghênh chúng ta đến gặp.”
Cố Khải Luân để tài xế đưa tới, chỉ cần nói một tiếng bảo tài xế lái xe theo, cô ấy có thể ngồi xe của Tô Lâm Lang.
Ở trên đường Tô Lâm Lang trò chuyện với cô ấy một chút về sở thích, cô mới phát hiện mặc dù Cố Khải Luân bề ngoài là thục nữ, nhưng trong lòng còn rất nổi loạn.
Bởi vì âm nhạc cô ấy thích nhất là rock and roll, mà sở dĩ cô ấy không thích Hạ Phác Húc, chán ghét anh ta là bởi vì Hạ Phác Húc là fan cuồng của Michael. Jackson, trong khi cô ấy lại thích nhóm nhạc Queen, theo lời của cô ấy, sở thích của hai người hoàn toàn khác nhau.
Băng Nhạn rất bênh vực người nhà, trên đường đi nghe thấy giọng điệu đùa giỡn của Cố Khải Luân khi nói đến Hạ Phác Húc, cô bé cảm thấy không vui.
Cô bé nhỏ giọng nói: “Chị Cố, anh Húc lại đến Đại Lục rồi, anh ấy sẽ trở thành nam diễn viên xuất sắc nhất rồi sẽ quay về.”
Cố Khải Luân rất bất ngờ: “Không thể nào, rõ ràng Phác Húc nói anh ta ghét Đại Lục nhất, sao lại đi đóng phim?”
Cô ấy lại nói: “Tôi nghe người ta nói năm trước anh ta được đề cử Cannes, nhưng tôi cảm thấy người Pháp không phải công nhận kỹ năng diễn xuất của Hạ Phác Húc, mà là ôm tâm lý tò mò tìm kiếm điện ảnh của Đại Lục mà thôi.”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận