Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 346:

.



Chương 346:
Vừa xuất hiện, Lương Tùng đã nhìn thấy nữ thần của mình bị kẻ thù của hắn túm lấy tóc, son môi lem nhem.
Tên già chết tiệt Quý Đức, một con lợn béo sáu mươi tuổi, bụng phệ, ông ta dám đánh nữ thần của Lương Tùng!
Nhưng không đúng, tại sao nữ thần của hắn lại đi cùng xe với tên già Quý Đức?
Cách đây không lâu hắn đã mua cho nữ thần một chiếc đồng hồ vàng trị giá ba mươi vạn, em trai hắn vì muốn bảo vệ cô ta mà bị đánh. Chẳng lẽ em trai hắn còn đang nằm viện, mà nữ thần đã ở bên kẻ thù của hắn?
Quý Đức vốn biết Lý Phụng Gia không phải là người con gái tốt, nên không hề nghĩ đến chuyện kết hôn với cô ta. Nhưng hắn cũng chưa từng thấy giới hạn của cô ta.
Hắn tưởng rằng cô ta chỉ là một món đồ chơi, chỉ là một con điếm có thể ngủ vì tiền, nhưng hắn quên mất, cô ta vẫn là một diễn viên, mà lúc này mặt mày cô ta tái nhợt, mềm mại như không xương ôm lấy Lương Tùng: “Anh Tùng, Quý Đức, ông ta, ông ta bắt nạt em!”
Lưỡi rìu tỏa sáng ánh bạc, hàm răng vàng lấp lánh dưới ánh đèn neon, Lương Tùng nở nụ cười.
Nụ cười như người nông dân được mùa, như ngư dân đầy áp cá trở về, như tràn đầy lòng biết ơn với thiên nhiên.

Cảng Thành đêm nay hỗn loạn.
Nhưng không phải vì Tô Lâm Lang, sự truy đuổi của cô không quá đáng, cô cũng không đâm xe mà chỉ vượt qua mấy cái đèn đỏ.
Cửa kính xe Toyota của Hứa Thiên Tỉ bị vệ sĩ Quý Đức đập vỡ, cô bỏ xe chạy trốn, bắt taxi về nhà.
Nguyên nhân gây hỗn loạn là đội bảo vệ của tập đoàn Quý Thị, họ đi khắp nơi tìm Quý Đức, còn kinh động đến truyền thông, đám phóng viên mang theo camera theo dõi và đưa tin. Chuyện hẹn hò của Quý Đức và Lý Phụng Gia bị phanh phui, đài truyền hình phát sóng trực tiếp, lại thêm tin tích Trương Mỹ Linh muốn ly hôn, đêm nay Quý Thị đã làm bùng nổ cả thành phố!
Lúc Tô Lâm Lang bỏ xe đã thông báo cho Hạc Phác Đình, bảo anh về nhà đợi mình.
Quý Đình Hiên tưởng rằng cha anh ta đã bị trói từ lâu, và anh ta chắc chắn không ngờ rằng Tô Lâm Lang không chỉ biết đánh nhau mà còn có kỹ năng lái xe tốt như vậy, anh ta ngây thơ tin rằng cô đi cứu cha anh ta và cùng Hạ Phác Đình trở về nhà nên ở đây chờ cha về.
Nghe người gác cổng thông báo mợ đã về, Hạ Phác Đình chạy ra ngoài, anh ta cũng đi theo, nhìn thấy chỉ có mình Tô Lâm Lang, anh ta hỏi: “Cô Tô, cha tôi đâu, cô không cứu ông ấy từ băng Lưỡi Rìu ra sao?”
Tô Lâm Lang tỏ vẻ ngây thơ: “Cha anh xảy ra chuyện gì rồi, nghiêm trọng không?”
Quý Đình Hiên nói: “Không phải cô nói băng Lưỡi Rìu muốn xử lý cha tôi sao? Không phải cô đi cứu ông ấy à?”
Mặc dù Tô Lâm Lang không bị súng bắn trúng, nhưng bị mảnh thủy tinh vỡ văng ra cắt vào cánh tay cần phải xử lý vết thương.
Cô đi thẳng vào trong: “Có phải cả Cảng Thành ai cũng biết băng Lưỡi Rìu muốn xử lý cha anh đúng không?”
Quý Đình Hiên mới nhận ra mình bị lừa, cha anh ta xảy ra chuyện không may đương nhiên anh ta sẽ sốt ruột tức giận, anh ta tiến lên nắm lấy bả vai Tô Lâm Lang: “Cô Tô, chuyện của băng Lưỡi Rìu là do cô gây ra khiến Lương Tùng vơ vét tài sản nhà tôi, giờ phải làm sao?”
Cậu cả Hạ cũng có sức mạnh của bạn trai, Tô Lâm Lang ghét bị người khác chạm vào vai, mới định chìa tay, Hạ Phác Đình đã gạt tay Quý Đình Hiên ra, anh nói: “Là do cậu!”
“Là do cô Tô.” Quý Đình Hiên định nói, Hạ Phác Đình lập tức phản bác: "Ngân sách an ninh của quốc tế Hạ Thị chúng tôi chiếm ba mươi phần trăm chi phí vận hành, mà nhà họ Quý chỉ có mười phần trăm, cậu nói xem, vấn đề nằm ở đâu?”
Vấn đề nằm ở họ muốn tiết kiệm chi phí nên không muốn thuê bảo vệ tốt, lại muốn cấu kết với băng phái.
Người của băng phái mở phòng trong khách sạn nhà họ để bắt nạt phụ nữ, đó mới là nguồn gốc của mọi chuyện!
Quý Đình Hiên cũng hiểu điều này, anh ta cũng tức giận với cha mình, nhưng mọi người đều là thương nhân, cần phải cân nhắc lợi ích kinh doanh.
Vai anh ta sụp xuống, anh ta nói: “Nếu Lương Tùng vơ vét tài sản nhà tôi thì sao? Mẹ tôi đang đòi ly hôn, muốn một khoản tiền cấp dưỡng lớn, lại cho Lương Tùng một khoản nữa, làm sao chúng tôi lấy được Happy Valley?”
Vài chục triệu dễ kiếm, nhưng vài trăm triệu, vài tỷ thì không dễ kiếm.
Quý Đình Hiên không biết mỗi đêm Hạ Phác Đình làm thế nào chung sống với cô vợ nhỏ bản lĩnh hơn người, thủ đoạn độc ác này, nhưng mỗi lần gặp cô, anh đều bị dọa sợ đến mức suýt đái ra quần.
“Tôi thấy Lương Tùng không cần tiền mà muốn mạng của cha anh. Anh thật thảm, sắp thành trẻ mồ côi rồi.” Bỗng nhiên cô ghét sát vào nói: “Nhưng không đúng nha, cậu Quý sắp thành trẻ mồ côi rồi mà anh lại chẳng đau buồn chút nào vậy?”
Trăng sáng treo cao trên trời, nhưng trong lòng Quý Đình Hiên lại vang lên một tiếng sấm, đúng vậy, tại sao anh ta lại không buồn?”
Người phụ này như nhìn thấu bóng tối trong lòng anh ra, cười rồi bỏ đi.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận