Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 258:

.



Chương 258:
Đội trưởng đội vệ sĩ nhà họ Cố vẫn luôn chú ý phía trước, nghe thấy tiếng bèn quay đầu lại, hơn nửa ngày mà ánh mắt vẫn sáng như đèn pha, không nỡ chớp một cái, cuối cùng mới nói: "Chào cô."
Tô Lâm Lang bên ngoài mặc một âu phục, tỏa ra mùi nước hoa nhàn nhạt, đột nhiên tới gần vị đội trưởng đội vệ sĩ, nhẹ giọng nói: "Tóc!"
Cô đẹp như vậy, hơi thở còn tựa như hoa lan.
Đội trưởng đội vệ sĩ nghiêng đầu, chỉ thấy người đẹp này nhẹ nhàng nhặt một sợi tóc từ bên vai ông ta xuống, ông ta bối rối đến mất tự nhiên: "Cảm ơn, cảm ơn cô!"
"Không cần khách sáo." Người đẹp nói xong thì thản nhiên cười, xoay người vào cửa.
Dưới âu phục là một chiếc váy dài, dưới váy là đôi chân vô cùng đẹp, hai mắt đội trưởng đội vệ sĩ nhìn chằm chằm, cho đến khi có khách khác đến mới thu hồn về.
Tô Lâm Lang đi chưa được mấy bước, Hạ Phác Chú đã lập tức đuổi theo: "Chị dâu, tôi trộm được rồi, xem này, dao găm đội trưởng đội vệ sĩ nhà họ Cố, ha ha!"
Hứa Thiên Tỉ đã vào cửa từ lâu rồi, cậu ta đang ở trong hành lang, vừa nhìn dao găm lập tức giơ ngón tay cái lên: "Tên nhóc cậu thật giỏi quá đi!"
"Anh biết cái gì chứ, đội trưởng đội bảo vệ kia vừa nhìn thấy chị dâu tôi là mất hồn luôn." Hạ Phác Chú hình dung nói.
Qua hành lang chính là đại sảnh, cũng là nơi tổ chức yến hội đêm nay.
Tô Lâm Lang không vào vội, mà dẫn hai chàng lính nhỏ của mình lên tầng hai, để xem vị trí bảo vệ của đại sảnh trước, đánh giá mức độ bảo vệ đến đâu.
Kiểu buổi tiệc thế này đương nhiên sẽ phân loại các khách mời.
Phụ nữ chưa lập gia đình, các quý bà và các chàng trai trẻ sẽ ở trong đại sảnh.
Trong khi những người lớn tuổi, người đàn ông đã kết hôn đương nhiên không thể lãng phí thời gian ở bên ngoài, muốn sự nghiệp thành công, bọn họ phải bàn chuyện làm ăn nên sẽ ở trong phòng riêng.
Và chủ đề nói chuyện cũng sẽ khác hẳn so với bên ngoài.
Lúc này Tô Lâm Lang đang khoanh tay, tuần tra mọi người trong đại sảnh.
Hạ Phác Chú giới thiệu đúng lúc: "Người giống con chim cút nhỏ bên cạnh bà Cố chính là chị gái của Cố Khải Toàn, Cố Khải Luân, mới du học từ Luân Đôn về, chị dâu, cô ấy còn kém xa chị."
Bà Cố là con dâu trưởng của nhà họ Cố, hơn nữa nhà mẹ đẻ còn là "Vua cao su" ở Malaysia, cũng là chủ nhân của buổi tiệc tối hôm nay và là chủ nhà, lúc này họ đang ngồi ở giữa đại sảnh.
Bên cạnh bà ta có một cô gái, trùng hợp bộ váy cô ấy mặc chính là bộ Hạ Phác Đình đã đặc biệt cho Tô Lâm Lang xem cách đây không lâu, một bộ váy vải crepe blister màu hồng nhạt, cô gái trắng nõn trẻ trung.
Nhưng dường như cô ấy không vui lắm, cứ cau mũi mãi, thỉnh thoảng lại liếc mắt trừng mẹ mình.
Từ trong ánh mắt của cô ấy, Tô Lâm Lang cảm thấy, e là bà Cố không quá thành công đối với việc giáo dục tam tòng tứ đức của con gái mình rồi.
Đương nhiên, đây là lần đầu tiên cô gặp Cố Khải Luân, không thể đoán định người khác một cách hấp tấp, cô không muốn phán xét quá vội vã.
Còn lại là các quý bà và cô chủ của các gia đình khác, cũng như nhóm các cậu chủ nhỏ của các gia đình giàu có.
Có rất nhiều con lai, có mấy cô gái da trắng, cả Gonda nhỏ lần trước bị Tô Lâm Lang đánh cũng ở đây, đang chơi bida với Cố Khải Toàn.
Cô quét mắt một vòng, đánh giá mức độ an ninh một lần, theo ý kiến của Thượng tướng Tô là, an ninh của nhà họ Cố quả thực quá yếu kém!
Ba người sống sờ sờ như bọn họ đứng ở lầu hai cũng được năm phút đồng hồ rồi mà kỳ lạ là không có một vệ sĩ nào phát hiện.
Mà hiện giờ, Tô Lâm Lang sẽ chính thức phá hỏng tuyến phòng vệ an ninh của Cố Thị.
Xuống lầu một, cô chỉ hai vệ sĩ ở đầu hành lang rồi ra lệnh cho hai người lính nhỏ của mình: "Mỗi đứa đứng một bên tháo súng ra cho chị."
Hạ Phác Chú kích động muốn thử: "Được!"
Hứa Thiên Tỉ xoa tay: "Chị dâu, chị xem kỹ này!"
"Đi thôi, chị tới đây." Tô Lâm Lang nói.
Cô mặc âu phục, cố ý tới cửa vào đại sảnh đứng một lát, thấy quản gia của nhà họ Cố đi qua trước mặt mình bèn tiện tay lấy bộ đàm của anh ta, lúc này mới đi giày cao gót, cố tình làm ồn ào, đi thẳng lối vào hành lang thì dừng lại, yên lặng nhìn chăm chú khắp nơi, lúc này Hạ Phác Chú và Hứa Thiên Tỉ đều đã chuẩn bị xong.
Tô Lâm Lang cởi âu phục ra, ho nhẹ một tiếng, nói với bên cạnh vệ sĩ nói: "Phiền anh, cầm quần áo giúp tôi!"
Vệ sĩ vừa thấy có quý cô cởi quần áo đưa tới thì đương nhiên sẽ đưa hai tay ra nhận.
Cô còn xách túi, nói một tiếng cám ơn với người cầm quần áo trước sau đó đưa túi sang bên kia.
Một vệ sĩ khác đương nhiên cũng đưa hai tay ra đón.
Đầu tiên là ánh mắt trực diện của hai vệ sĩ, sau đó là người phục vụ đang cầm đĩa đi qua rồi dừng lại trước mặt cô, thể hiện sự chú ý!
Tiếp đó, có một vị quý bà nhìn thấy người phục vụ dừng chân thì xoay người, vừa nhìn đã oa một tiếng.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận