Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 265:

.



Chương 265:
Chiếc váy này thiết kế theo kiểu buộc dây, hở lưng, vừa vặn tôn lên xương quai xanh tuyệt đẹp và vòng eo nhỏ nhắn của cô. Một vài bộ phận được may gọn để tiện cho cô vận động, da trên lưng nhẵn nhụi bóng loáng, không hề có bất cứ vết bớt hay nốt ruồi nào. Làn da trắng mịn như ngọc, đẹp không thể tả.
Hạ Phác Đình cảm thấy sau lưng không ổn, chợt quay đầu thì Cố Trấn Đông đã vội ngừng quan sát cô, giả bộ ho sặc sụa để che giấu sự lúng túng.
Ông ta nói: "Cha, chúng ta cần bàn công việc, cứ để cho vợ Phác Đình về đi thôi, có gì sau này trò chuyện tiếp."
Lúc nãy ông cụ Cố mới bị Hạ Phác Đình chọc giật, thiếu chút nữa muốn hất bàn, nhưng thấy Tô Lâm Lang thì ông ta lại vui vẻ.
Cũng không hoàn toàn là vì cô, chỉ là người phụ nữ này rất thu hút, hơn nữa ông ta muốn nói về một đề tài so sánh rất thú vị.
Khác với Hạ Trí Hoàn chỉ có một người vợ, sống cũng tương đối cứng nhắc, ông cụ Cố có một bà lớn và một bà nhỏ, cũng rất biết cách nói chuyện với phái nữ.
Nhìn thấy người đẹp, chỉ cần không bị ngăn cản thì đàn ông sẽ luôn muốn nói vài câu lém lỉnh. Ông cụ Cố liền cười nói: "Tôi từng nghe người ta nói về vợ của cậu Phác Đình, cũng có xem hình cô trên báo chí. Nhưng đối với tôi thì mấy phóng viên nhà báo đó chỉ là dạng ăn xổi ở thì, không hề chụp được trọn vẹn vẻ ngoài xinh đẹp của cô Tô."
Tô Lâm Lang ngồi xuống: "Ông Cố thật là hài hước!"
Cô thầm nghĩ, hèn gì thiên kim nhà họ Mạch lại chọn Hạ Trí Hoàn, nếu gặp được kiểu đàn ông tám mươi mà vẫn còn muốn nịnh nọt con gái trẻ thế này, là cô, cô cũng chê.
Dĩ nhiên, con trai đang đứng trước mặt, ông cụ Cố cũng phải biết kiềm chế.
Ông ta nhìn sang Hạ Phác Đình, ánh mắt vui vẻ nhưng cũng có chút giễu cợt, ông ta nói: "Hai ngày trước Phác Húc có gọi điện thoại cho Khải Luân nhà tôi, nói mình đang ở nông trại Đại Lục, khổ không thể tả!"
Cái này thì phải nói vài chuyện về Hạ Phác Húc.
Anh ta bị đưa đến nông trại đã nửa tháng, có thể nói là trong nửa tháng này, anh ta đã trải qua đầy đủ những chuyện thăng trầm.
Nghe nói ngày đầu đến đó thì nông trại đang chiếu phim, một mình anh ta bỏ sức ra kéo loa hát nhảy, thành công thu hút tất cả khán giả đang xem phim đến với sân khấu nhỏ của riêng anh ta.
Đêm hôm đó, toàn bộ nông trại quốc doanh đều phát cuồng vì anh ta!
Bởi vì nể mặt Hạ Phác Đình, mọi người ở nông trại cũng đặt biệt yêu quý anh ta, đối xử với anh ta rất tốt. Anh ta mới đến cũng thấy vui vẻ, ngày nào cũng khiêu vũ ca hát cho mọi người mọi, hấp dẫn toàn bộ người huyện Đam tới nông trại quốc doanh, còn giúp nhà máy gia vị tuyển được không ít nữ công nhân. Về việc sinh hoạt, mấy cô gái ở nông trại cũng dùng đủ chiêu trò để nấu cơm cho anh ta ăn, nếu không có bào ngư thì cũng là tôm hùm lớn.
Thấy quần anh ta dần không cài được nút, áo nhỏ siết bụng, các cô ấy còn tự xoay tiền mua quần áo mới cho ăn ta mặc.
Cho nên có thể nói anh ta đã đạt tới đỉnh cao đời người ở nông trại.
Chỉ có điều anh ta không những không quý trọng mà còn chê con gái ở nông trại xấu xí, chê nông trại yên tĩnh nhàm chán không có hoạt động giải trí, vì vậy lặng lẽ ôm chiếc điện thoại duy nhất ở nông trại gọi cho bạn bè mình.
Anh ta rất hay gọi cho Cố Khải Luân, nguyên nhân là anh ta muốn kết hôn cùng Cố Khải Luân, tạo thành một liên minh mạnh mẽ.
Dĩ nhiên, anh ta cũng liên tục than vãn trong điện thoại rằng Đại Lục nghèo khổ, nói mỗi ngày mình chỉ có thể ăn tôm hùm cùng bào ngư, sắp ngán muốn chết. Còn nói Cố Khải Luân van xin ông nội cô ấy, để ông cụ Cố lên nhà họ Hạ xin làm đám cưới, nhanh chóng giải cứu anh ta.
Gọi điện về từ Đại Lục thì phải dùng đường dây quốc tế, một phút gọi hết hai mươi mốt đồng!
Mỗi khi quản lý Tần gọi điện thoại cho nhà họ Hạ, ông ấy đều phải soạn sẵn nội dung và dự đoán thời gian, rất sợ gọi quá lâu sẽ lãng phí tiền.
Thế nhưng mỗi lần Hạ Phác Húc đụng đến điện thoại là anh ta sẽ nấu cháo điện thoại, đến khi quản lý Tần phát hiện thì anh ta đã dùng hết ba ngàn tiền cước, đó là tiền lương mười năm của một người công nhân ở đây.
Công nhân nông trại gian khổ mười năm mới có thể kiếm được ba ngàn, nhưng anh ta lại dùng hết ba ngàn trong mấy ngày chỉ để gọi điện thoại!
Bất kỳ ai cũng không nhịn được.
Dưới cơn nóng giận, quản lý Tần đuổi cổ hết những cô gái vây quanh Hạ Phác Húc. Ông ấy cũng không cho anh ta đi chăn heo nữa mà thuyên chuyển đến khu sản xuất, để cho anh ta lấy công trả nợ.
Sợ các cô gái trẻ bị anh ta hấp dẫn, ông ấy cũng sắp xếp những người làm cùng toàn cô bác lớn tuổi, bào ngư tôm hùm cũng hủy bỏ, anh ta phải ăn bánh ngô dưa muối giống như tất cả mọi người.
Đây là tình trạng hiện tại của Hạ Phác Húc ở nông trại.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận