Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 215:

.



Chương 215:
Bất động sản Nhật Bản?
Ở trong sách gốc, nó sẽ thấp đến mức ngay cả mẹ ruột cũng không nhận con. Tô Lâm Lang như bừng tỉnh: “Thì ra là thế.”
Bà Quách và bà Quý cũng đều đứng lên, nhìn Tô Lâm Lang: “Chuyện đất đai…”
“Chú ý tin tức nhiều một chút, chúng tôi sẽ sớm bắt đầu triển khai công tác phá bỏ di dời.” Tô Lâm Lang ưỡn ngực, kiên định nói.
Hứa Uyển Tâm và Lương Nguyệt Linh đứng sau lưng cô, không biết lấy tự tin từ đâu nhưng hai người cũng đồng thời gật đầu: “Đúng vậy!”
Vào thang máy, mấy quý bà tôi nhìn cô cô nhìn tôi, bọn họ giống như vừa cùng thấy ma.
Phải biết rằng, ông cụ nhà họ Quý và nhà họ Cố đã ngồi lại với nhau thảo luận vấn đề này rất nhiều lần.
Mọi người đều đưa ra kết luận rằng nhà họ Hạ không thể phá bỏ di dời thành công cho nên mới để bọn họ đến nhà người ta.
Hạ Trí Hoàn đang ở Thụy Sĩ, Hạ Phác Đình vừa mù vừa tật, mà Tô Lâm Lang trông có vẻ rất ngoan ngoãn khờ khạo, nhưng cô gái này không giống như người có năng lực, tại sao cô lại chắc chắn có thể phá bỏ di dời thành công như thế?
Bà Quách suy nghĩ hồi lâu, nói: “Chẳng lẽ chính phủ Đại Lục phái người đến giúp Hạ Thị phá bỏ di dời?”
Bà Quý Trương Mỹ Linh nhỏ giọng nói: “Đình Phong nhà tôi nói đám người PLA mạnh hơn chúng ta tưởng tượng, có thể lắm.”
Quấn chặt chiếc áo nhung bằng lông dê, bà Cố căm hận nói: “Tỉnh táo chút đi, chờ khi trở về, đám người quân giải phóng Đại Lục sẽ lột sạch lông dê trên người chúng ta, tất cả đều tại cộng sản!”
……
Nói tiếp, ông sáu Lục vững vàng và thông minh hơn trong tưởng tượng của Tô Lâm Lang rất nhiều.
Chớp mắt một tuần nữa lại trôi qua, trong vòng một tuần này, ông ta chủ động đến tòa án, thẩm tra đối chiếu với nhân viên thu thuế tất cả những khoản nợ, giảm mức phạt từ 500 triệu xuống còn 300 triệu, sau đó lấy từ đâu ra hơn 100 triệu để quyên góp từ thiện, một hơi tiêu sạch 100 triệu ấy.
Sau đó ông ta vui vẻ đi nộp tiền phạt 200 triệu cho chính phủ, chuyện trốn thuế cứ như thế cho qua.
Mặc dù chuyện này khiến giới truyền thông nổi lên sóng to gió lớn, nhưng ông ta là lão đại của một cái xã đoàn, là một tên khốn không sợ người mắng, cũng không sợ người chế giễu, có thể nói ngoại trừ việc tốn tiền ra thì chuyện này không có ảnh hưởng gì lớn đến ông ta.
Sau đó ông ta im hơi lặng tiếng, không còn bất kỳ động tĩnh gì nữa.
Mà trong vòng một tuần này, Hạ Phác Đình sau nhiều cố gắng, cuối cùng đã có thể bỏ chiếc xe lăn của mình sang một bên bắt đầu đi lại bằng nạng
Đương nhiên, ra ngoài vẫn cần phải có xe lăn, muốn bảo vệ đầu gối của mình nhiều nhất có thể.
Nhưng đối với một lão đại vừa tàn vừa tật ngồi xe lăn trong cuốn sách gốc, đây đã là tốt lắm rồi.
Mà bởi vì ông sáu Lục chậm chạp không có động tĩnh, Tô Lâm Lang cũng khó tránh khỏi nôn nóng, cô muốn biết đối phương đang ấp ủ thủ đoạn gì.
Cuối cùng, hôm nay Thủy Tử đã gọi điện thoại tới, nói cậu ta đang chờ cô ở vành đai xanh ngoài cửa.
Tô Lâm Lang sai bảo người ta mỗi ngày, đương nhiên không thể sai không công được, cho nên rút tiền tiêu vặt ra một vạn rồi ra ngoài.
Tin tức Thủy Tử mang đến khá thú vị, hơn nữa còn liên quan đến Hạ Phác Húc.
Cậu ta nói: “Vào tối qua ông sáu Lục đã tự đưa cậu hai Hạ đến bệnh viện, cấp cứu súc ruột ngay cho anh ta, em đặc biệt đi vào nghe lén, cậu hai Hạ vẫn luôn khóc lóc, xin ông sáu Lục tha cho mình.”
Nói cách khác, Hạ Phác Húc vì muốn làm thiếu đường chủ cho nên đã bay thẳng đến gặp ông sáu Lục.
Nhưng mặc dù nhà họ Hạ đã có báo cáo xét nghiệm DNA của anh ta, nhưng vì không muốn để ông sáu chết chết anh ta cho nên cũng không công khai.
Lẽ ra chỉ cần anh ta làm tốt một chút, đừng để cho ông sáu phát hiện, ông sáu tạm thời sẽ không động đến anh ta.
Mà ông sáu lại tự đưa anh ta đi súc ruột, có thể thấy ông sáu không xuống tay giết anh ta, chẳng lẽ anh ta lại tự sát?
Tô Lâm Lang hỏi: “Cậu còn nghe được gì nữa không?”
Thủy Tử khẽ vuốt cái đầu nhím của mình, có chút ngượng ngùng, hỏi trước: “Chị dâu biết cái gì tên là phim người lớn hạng A không?”
Thấy Tô Lâm Lang gật đầu, cậu ta nói tiếp: “Em nghe người của ông sáu nói nếu Hạ Phác Húc quay phim khiêu dâm, bọn họ đều phải ở hiện trường quan sát, chờ quay xong sẽ tặng cho mọi người ở Cảng Thành, mỗi người đều có phần.”
“Bọn họ muốn để Hạ Phác Húc quay phim khiêu dâm?” Tô Lâm Lang cũng giật mình.
Nói chuyện phim người lớn với một cô gái khiến cho Thủy Tử hơi xấu hổ, nhưng cậu ta vẫn gật đầu: “Ừm.”
Nói cách khác, ở trong sách gốc, tuy Linda Tôn thành công nắm quyền nhưng bởi vì không kinh doanh không giỏi cho nên bị hội đồng quản trị đá ra.
Hạ Thị có bốn anh em, Hạ Phác Đình chết sớm, Hạ Phác Đúc và Hạ Phác Hồng tham gia BNSS, cố gắng hết mình chống Đại Lục, mà Hạ Phác Húc được mệnh danh là ông vua lăng nhăng, từng nổi tiếng ở Đông Nam Á và khắp cả Châu Á.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận