Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 630:

.



Chương 630:
Điện thoại chỉ mới reo lên hồi chuông đầu thì Hà Phác Đình đã nhanh chóng bắt máy.
Nhưng đã khiến anh thất vọng vì người gọi đến không phải là vợ anh mà là giám đốc Lương, Lương Tư Đồng.
Ông ấy nói: “Hai mảnh đất ở Bắc Kinh và Thâm Quyến đều đã được phê duyệt rồi nhưng mà phải thanh toán một lần, tổng cộng là 1 tỷ 4. Boss, cho dù cậu có thương lượng khoản vay thì ít nhất chúng ta cũng phải thanh toán 700 triệu một lần, cậu cảm thấy có thật sự đáng để chúng ta phải mạo hiểm như vậy không?”
Kinh doanh chính là đánh cược nhưng thứ họ đang đặt cược bây giờ chính là sự mở cửa và tương lai của Đại Lục.
Giám đốc Lương đã lớn tuổi, ông ấy phải bảo thủ một chút nhưng Hạ Phác Đình thì ngược lại, anh cấp tiến hơn lúc Cảnh Thành.
Số tiền mà anh đã bỏ ra ở Đại Lục trong hơn một tháng qua còn nhiều hơn số tiền mà anh bỏ ra ở Cảng Thành trong nửa năm, khoản vay cũng cao gấp đôi.
Nói cách khác, rủi ro cũng đang tăng lên gấp bội.
Mỗi lần giám đốc Lương gọi đến, giọng nói lúc nào tràn đầy sự lo âu.
"Đương nhiên, tôi sẽ lập tức nói chuyện với giám đốc ngân hàng ngay về chuyện khoản vay, chú dành thời gian đi xem khách sạn một chút đi, nhanh chóng trang hoàng cho xong, tôi không thể ở đây thêm được nữa.” Hạ Phác Đình nói để ngăn không cho giám đốc Lương phàn nàn nữa.
Phải đi thương lượng khoản vay gần 1 tỷ, tuy không được tắm bằng nước 45 độ mà lại còn lạnh nhưng cậu chủ Hạ vẫn phải cắn răng tắm rửa sạch sẽ, mặc quần áo chỉnh tề, thắt cà vạt rồi đi đến ngân hàng chờ chực.
Buổi tối khi quay về khách sạn, Hạ Bình An đảm nhận công việc đang đợi ở bãi đỗ xe, nói về tình hình cuộc điều tra liên quan đến cô nhân viên phục vụ Tiểu Phương.
Nói ra thì khá đơn giản, cô gái đó bị cô bạn thân ở Cảnh Thành lừa, nói là chỉ cần thành công dùng sắc quyến rũ đại Boss Cảnh Thành thì có thể được đưa đến Cảnh Thành và được bao nuôi, từ đó sẽ được ở lại bán đảo khu nhà già, cô gái liền mê muội.
"Báo cảnh sát. Còn nữa, nếu không muốn tôi xảy ra chuyện gì thì trông chừng kĩ vào.” Hạ Phác Đình mang vẻ mặt bực bội đi vào phòng, đúng lúc này điện thoại lại reo lên, anh cho rằng vẫn là giám đốc Lương nên liền nhấc máy, giọng điệu đầy mệt mỏi: "Chú Lương?"
Nhưng cuộc gọi này là Tô Lâm Lang gọi đến, vừa nghe thấy giọng của chồng, cô vội vàng hỏi: “Anh ơi, hôm nay anh không vui à?”
Hạ Phác Đình liền kể sơ về chuyện xảy ra vào trưa nay trước rồi mới nói: “Chiều nay tâm trạng anh không được tốt, lúc gặp mặt thương lượng chuyện khoản vay với giám đốc ngân hàng thì hơi bị hố về mấy chuyện con số, chắc vị giám đốc kia cũng đang âm thầm nghi ngờ trình độ của anh.”
Trong lĩnh vực tài chính, liên quan đến con số trên 1 tỷ đồng, lãi suất dao động hơn 2 phẩy, cao một đơn vị hay thấp một đơn vị, đối với ngân hàng hay doanh nghiệp cũng đều sẽ ảnh hưởng đến báo cáo tài chính ít nhất 3 năm.
Mảng này ở Đại Lục, còn dính líu đến ngân hàng thì đây cũng là lần đầu thực hiện cho vay số tiền lớn như vậy cho nên họ rất lo ngại.
Hạ Phác Đình còn phải kiêm luôn việc làm cố vấn cho ngân hàng, nếu trình độ của anh mà kém thì các ngân hàng Đại Lục sẽ không dám tin tưởng anh.
Suy cho cùng, người ta cũng là dò đá qua sông, phải hoàn toàn tin tưởng vào anh thì mới dám cho anh vay tiền.
Tô Lâm Lang vội vàng hỏi: "Vậy đã đạt được thỏa thuận cuối cùng chưa?"
Hạ Phác Đình nhìn đồng hồ: "Vốn chỉ cần tốn hai tiếng là có thể thuyết phục được ông ấy nhưng anh phải mất bốn tiếng."
Sau đó anh thì thầm: "Em gái à, hôm nay anh thể hiện hơi thất bại một chút."
Phải nói là Tô Lâm Lang quá rõ ông chồng cậu ấm này của mình luôn rất kén chọn trong sinh hoạt nhưng kén chọn trong phương diện công việc thì đây là lần đầu tiên cô được lĩnh giáo, theo cô, hai tiếng và bốn tiếng cũng chẳng khác nhau lắm nhưng với Hạ Phác Đình thì khác, anh luôn bận tâm vì những chuyện nhỏ nhặt như thế này.
Tô Lâm Lang đã tắm xong, đang nằm trên giường của Băng Nhạn.
Cô hơi ngạc nhiên bởi vì chồng cô rất ít khi nói chuyện công việc với cô, hầu như chưa bao giờ nhắc đến những thất bại mà mình đã nếm trải trong công việc, cũng chưa từng phàn nàn về bất cứ điều gì, hôm nay vừa bắt máy liền than vãn kể khổ với cô, điều này không bình thường chút nào.
Suy nghĩ một lúc, dựa trên sự hiểu biết của mình về đàn ông sau khi đã dẫn dắt hàng trăm ngàn binh lính nam, cô đã phát hiện ra vấn đề ở đâu.
Nói đến thì lại hơi buồn cười, chồng cô kể khổ, thứ nhất là buổi chiều cô tắt điện thoại, thứ hai là đột nhiên bị người lạ tấn công.
Điều này khiến anh rơi vào trạng thái tồi tệ, bàn bạc công việc cũng không được thuận lợi.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận