Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 496:

.



Chương 496:
Hạ Trí Hoàn đột nhiên cầm chén trà lên, ném về phía cháu trai. Hứa Uyển Tâm hét lên, Tô Lâm Lang đỡ tay mẹ chồng, vung người bay đi, mũi chân sượt qua xương mày Hạ Phác Hồng, chén trà cứ thế bay đi, đập vào cửa sổ kính.
Nếu không nhờ cú đá của cô thì cậu ba Hạ yếu đuối đã vỡ đầu rồi.
Thấy cô, Hạ Phác Hồng sực nhớ ra gì, vội nói: "Sorry chị dâu, em không nên kích động rồi nói lung tung."
"Quách Thụy!" Hạ Trí Hoàn rống to.
Quách Thụy đang đứng ngay sau lưng ông cụ Hạ, vội tiến lên một bước.
"Nhốt thằng ba vào cho tôi, không có lệnh của tôi thì không được thả nó ra. Còn nữa, cậu lập tức đích thân đến Vương quốc Anh, thiêu hủy hết toàn bộ tài liệu trong phòng thí nghiệm của nó, không chừa lại gì hết." Hạ Trí Hoàn nói.
Đương nhiên Hạ Phác Hồng không thể làm ngơ. Cậu ta chỉ mang về bản vẽ thành quả thiết kế thôi, bên đó còn một đống tài liệu nghiên cứu khoa học nữa.
Nhưng cậu ta vừa muốn vùng phản kháng thì Quách Thụy đã một tay bịt miệng, một tay vặt tay cậu ta, khống chế rồi kéo cậu ta đi.
Hứa Uyển Tâm quỳ xuống đất, khóc: "Tôi đã tạo nghiệt gì thế này?" Rồi bà nói với theo: "Quách Thụy, nó gầy, xương giòn, cậu nhẹ nhàng thôi."
Cửa kính bị tách trà đập vỡ, hai ngày nay trở trời, gió lạnh không ngừng cuộn vào phòng qua ô cửa.
Hạ Phác Đình xoa ngực ông cụ Hạ, mãi lâu sau Hạ Trí Hoàn mới ho hai tiếng, thở ra một hơi.
Ông giải thích: "Lâm Lang, ông không nói chuyện của gia đình cháu cho Phác Hồng nghe, ông đoán là nó nghe lén."
Hạ Phác Đình nói: "Chính sách của Đại Lục đã thay đổi rồi, Phác Hồng lỡ lời một chút cũng không sao."
Hạ Trí Hoàn khoát tay, nói: "Chuyện dính đến Nhật Bản thì đừng nên nói linh tinh."
Với lại, cha của Tô Lâm Lang tên là Tô Tuất, mẹ là Trình Nhã Lan. Hồi cha cô sắp qua đời, nếu nhà bà ngoại còn có người thân thì cô cũng không đến nước không nơi nương tựa, cha cô cũng không phải liên lạc đến Cảnh Thành, tìm đến Hạ Trí Hoàn.
Nhưng, cũng như chuyện năm đó cha Tô cứu Hạ Trí Hoàn là tuyệt mật, mẹ của Tô Lâm Lang cũng có một chuyện bí mật.
Đó là: Người cậu duy nhất của cô, cậu ruột, tên là Trình Nhã Hiên, ngay lúc mẹ cô đang sắp sinh đến nơi thì ngồi thuyền lậu, chạy trốn!
Trình Nhã Hiên là sinh viên hiếm có của thời đó, thế nhưng lại không may, học tiếng Nhật.
Khi ấy đang thời Đại Lục rầm rộ phong trào bài Nhật, đánh Nhật, người cậu này cũng bị bài trừ, không chịu được nên lên tàu trái phép để chạy.
Ông ấy có để lại một lá thư cho cha mẹ, nói mình sẽ đến Cảng Thành trước rồi mới qua Nhật Bản mưu sinh.
Tình hình lúc đó là: Người cậu này biết tiếng Nhật nên bị bài trừ, ông ấy chạy sang Nhật Bản thì người nhà phải làm sao?
Ông ngoại và bà ngoại Tô Lâm Lang hay tin thì đều sợ hãi, nhảy xuống biển tự tử.
Mẹ cô cũng không qua đời vì khó sinh, mà vì sau khi nghe em trai chạy trốn, lo em trai rơi biển chết, cũng lo em trai bị bắt lại, bị ném đá, thế là lúc ở cữ cứ lo lắng khôn nguôi, sầu muộn mà qua đời.
Chuyện này Hạ Trí Hoàn biết là vì khi ấy ông đang trốn trong nông trại mà nhà họ Tô ở.
Sau này, ông kể qua với bà cụ Mạch nên Hạ Phác Hồng mới nghe lén được.
Nếu là mấy năm trước thì chuyện này phải là tuyệt mật, không được lộ ra chút nào.
Nhưng giờ không còn quan trọng nữa. Người cậu đó của cô không biết có còn sống không hay đã chết, hai bên cũng đã tái thiết lập quan hệ ngoại giao từ lâu rồi.
Nhưng Tô Lâm Lang rất bất ngờ với quan điểm chính trị của Hạ Phác Hồng.
Cậu ta ở Vương quốc Anh bị người da trắng kỳ thị nên không chịu vào quân đội, hợp tác với họ cũng dễ hiểu.
Hạ Trí Hoàn là một người làm kinh doanh chủ trương thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với Cảng Thành, đối tượng hợp tác tích cực hiện giờ của Đại Lục, chỉ cần bảo cháu trai ông ấy có bản thiết kế của tàu chiến cao cấp nhất Vương quốc Anh muốn tặng thì chắc chắn quân đội Đại Lục sẽ cân nhắc.
Vì mấy năm nay quân đội Đại Lục cũng đang cải cách, đón các nhân tài, tinh anh đi du học phương tây về.
Song, chẳng những Hạ Phác Hồng ghét Đại Lục mà còn cảm thấy Đại Lục nát hơn Vương quốc Anh, nguyên nhân lại do ông cậu của cô bị bài trừ đến mức phải bỏ xứ, liên quan đến cái chết của mẹ, ông ngoại và bà ngoại của cô?
Tô Lâm Lang vô cùng bất ngờ, thậm chí còn cảm thấy quá sức tưởng tượng. Thế nhưng ngẫm kỹ lại... Cô cũng hiểu.
Hạ Phác Hồng là một người cực kỳ thông minh, có thể nhanh chóng nhìn thấu bản chất của con người.
Cậu của cô biết tiếng Nhật nên bị bài trừ, phải chạy trốn, ông bà ngoại cô tự sát vì cậu, mẹ cô đang sống yên lành thì lo âu đến chết, những chuyện bi thảm này Hạ Trí Hoàn sẽ kể cho vợ nghe.
Khi ấy Hạ Phác Hồng còn nhỏ, nghe thấy những việc này thì cảm thấy chính phủ Đại Lục nát hơn chính phủ Anh thôi!
Huống chi, những năm sáu mươi, bảy mươi, những chuyện kỳ quái xảy ra ở Đại Lục không chỉ lác đác một hai cái, ngày nào mà không có.
Hạ Phác Hồng toàn nghiên cứu về vũ khí, binh khí, là những thứ hàng có thể giết người, có thể giúp củng cố quyền lực chính quyền.
Cậu ta còn không xem Vương quốc Anh ra gì thì chẳng có lý nào lại đi hợp tác với một chính phủ còn nát hơn cả Anh hết.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận