Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 143:

.



Chương 143:
Vì chống lại việc dùng bạo lực để ép người dân phá bỏ và đi dời, cô nhất định phải giành được bán đảo Hồng Sơn.
Dù phải trả giá bằng hai khẩu AK để tranh giành đất với Quý Đình Hiên cô cũng chấp nhận, huống chi nếu một một quần áo có thể giúp cô đạt được mục đích thì cô nhất định phải mặc nó.
Nó không đơn thuần chỉ là sườn xám mà còn là trang phục chiến đấu của cô.
"Hay là ngày mai hẳn đi?" Hứa Uyển Tâm hơi hoảng hốt trước sự nóng vội của con dâu.
"Hôm nay, đi ngay bây giờ!" Cô con dâu này có thể cướp người từ tay bọn cướp tất nhiên cách ăn nói cũng khác người thường.
...
Hứa Uyển Tâm sắp rời đi, tất nhiên bà cũng sẽ dẫn theo Hạ Phác Chú và Tiểu Băng Nhạn theo.
Cửa hàng sườn xám cũng ở trên núi, vì tiện đường nên mọi người xuống xe cùng lúc.
Tuy diện tích cửa hàng sườn xám Vinh Ký không lớn, nhưng những bức ảnh của các vị phu nhân nhà giàu và nữ minh tinh nổi tiếng từ nửa thế kỷ trước cho đến hiện tại đã chứng minh đây là một cửa hàng lâu đời được người dân Cảng Thành săn đón.
Chủ cửa hàng là một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi, ông ấy đứng chào đón trước cửa: "Ít nhất sáu bảy năm rồi bà Hứa không mấy sườn xám và cũng chẳng gọi điện thoại, vì vậy hôm nay tôi phải dành thời gian cả ngày để tiếp đãi bà mới được."
Sau đó ông ta bảo với học trò: "Treo bảng đóng cửa để tránh có người đến làm phiền sự yên tĩnh của bà Hứa."
Bọn họ đến bất ngờ, không có hẹn trước nhưng ông chủ lại treo bảng tạm đóng cửa chứng tỏ ông chủ Vinh rất kính trọng Hứa Uyển Tâm.
Trang phục mà Hứa Uyển Tâm mặc hôm nay là sườn xám, bà rất gầy nên khi mặc sườn xám lại tạo nên một sức hút đặc biệt.
Kế tiếp, bà dặn Hạ Phác Chú và Băng Nhạn: "Những cuộn vải này rất tinh xảo và mỏng manh, các con không được sờ mó lung tung nhé!"
Vì tin Phật, mỗi ngày đều niệm kinh nên bà ít khi dạy dỗ con cái, nhưng Hứa Uyển Tâm đối xử với bọn họ rất dịu dàng.
Bà mang bao tay, từ từ nâng một tấm vải màu xanh lục, hoa văn được thêu bằng chỉ vàng lên. Tấm vải vừa lay động đã toả ra ánh sáng lung linh, nhưng ánh sáng này không hề chói loá mà rất khiêm tốn, bà hỏi Tô Lâm Lang: "Con xem thử có thích tấm vải này không?"
Ông chủ Vinh cười nói: "Ánh mắt của bà Hứa là độc đáo nhất trên toàn khu vực núi Thái Bình, tấm vải này là tác phẩm của thợ thêu Tô Cẩm vừa được nhập lậu từ Đại Lục sang, từng đường kim mũi chỉ đều được thêu bằng tay, có điều giá cả..."
Tô Lâm Lang đã từng quan sát cách Linda Tôn giáo tiếp với người khác, nói thế nào nhỉ, đó là mỗi ánh mắt và cử chỉ của bà tay đều tỏ ra bản thân rất cao quý, rất giàu có.
Còn Hứa Uyển Tâm thì khác, bà chỉ bình tĩnh đáp: "Giá rẻ tất nhiên sẽ tốt hơn, nhưng cí tiền cũng khó mua được thứ mình thích, chọn nó đi."
Nghe nói vải dệt xuất xứ từ Đại Lục có giá cả cao hơn Tô Lâm Lang tất nhiên cũng thích, suy cho cùng đây là trang phục chiến đấu của cô, nếu được may từ vải của Đại Lục thì càng tốt.
Cô chọn vài tấm vào có màu sắc và hoa văn khác nhau, tất cả đều có nguồn gốc từ Đại Lục, đồng thời cũng là loại vải đắt tiền nhất trong cửa hàng.
Đến lúc chọn kiểu dáng, Tô Lâm Lang không hề do dự mà chọn loại xẻ tà cao nhất.
Hứa Uyển Tâm ngạc nhiên: "Mẹ cứ nghĩ con gái Đại Lục khá bảo thủ, không thích sườn xám xẻ tà quá cao chứ."
"Kiểu này rất đẹp, rất phù hợp với mợ Phác Đình, những cô chủ và mợ chủ trẻ tuổi phải mặc loại này mới khoe được vóc dáng." Ông chủ Vinh nói.
Hứa Uyển Tâm quan sát Tô Lâm Lang rồi nói: "Kiểu dáng sườn xám cần sửa lại cho phù hợp với gương mặt của cô ấy, tôi sẽ chỉ ông cách chỉnh sửa cho phù hợp với Lâm Lang."
"Ôi trời, bà Hứa muốn chỉ bảo cho tôi ư, quả là may mắn mà, xin mời, chúng ta nhanh lên lầu thôi." Ông chủ Vinh mời Hứa Uyển Tâm rời đi.
Bấy giờ Hạ Phác Chú cũng có mặt, vì thời gian gần đây không còn bị Tôn Gia Kỳ bỏ thuốc nữa nên cậu ta hơi đã sút, không còn phấn chấn như trước. Cậu ta lười biếng ngồi trên ghế, thấy chị dâu chọn kiểu sườn xám xẻ tà cao như thế, đứa trẻ này lại nổi tính bướng bỉnh, cậu ta vui vẻ nói: "Chị dâu à, chị không thể mặc quần mùa thu mà người Đại Lục thường mặc trong sườn xám được đâu."
Băng Nhạn thích chị dâu nhất, cô bé lắp bắp nói: "Chị... chị dâu lựa rất đẹp!"
"Chị ấy sẽ rất ngại khi mặc sườn xám xẻ tà cao, có lẽ chị ấy định mặc quần mùa thu bên trong." Hạ Phác Chú cười xấu xa và nói với em gái.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận