Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 647:

.



Chương 647:
Trong máy hát đĩa, Lưu Bội Cẩm nói: "Nghe nói anh ta sẽ lập tức quay lại, nhất định anh ta cũng muốn tham gia hội đua ngựa, nếu đến lúc đó phát sinh tình trạng hỗn loạn vì Hạ Phác Hồng thì ngài có thể ngẫm lại biện pháp giúp tôi giải quyết Hạ Phác Đình luôn một lượt hay không?"
Đối phương nói: "Tại sao cô lại không chịu buông tha Hạ Phác Đình vậy, tiểu thư à, xin cô đấy, các vệ sĩ mạnh nhất của Hạ Thị đều đặt hết trên người anh ta, vợ anh ta chỉ cần một cây mã tấu là có khả năng đánh bại ba cây súng AK, anh ta rất khó giết, nếu cô thật sự muốn vậy thì nên đi tìm nhóm Sơn Khẩu, tôi sẽ không làm liều để giúp cô."
Lưu Bội Cẩm cười nói: "Tôi biết rồi, mọi chuyện đều phải đặt ngài lên hàng đầu."
"Chuyện bên Đại Lục còn có vài cái đuôi, tôi sẽ tìm người xử lý, buổi tối em đến chỗ cũ một chuyến." Người đàn ông nói.
Giọng nói của Lưu Bội Cẩm cực kỳ buồn nôn: "Sếp, ngài thật đáng ghét, rõ ràng biết ban ngày người ta phải làm việc tại hội đồng quản trị, buổi tối còn phải hầu hạ một người bị liệt, rất khó ra cửa đó!" Còn nói: "Tôi thật sự không đi được."
"Cho Quý Đức uống chút thuốc ngủ là được. Đã một tháng rồi tôi chưa chạm vào vợ tôi, toàn bộ để dành cho em đấy!" Giọng nói của người đàn ông đè thật thấp, cũng bắt đầu dơ bẩn dần: "Baby à, em nhất định phải tới đấy, tôi rất nhớ em..."
Hạ Phác Hồng nghe đến nỗi mặt đỏ tai hồng, một chân giẫm phải sợi dây điện của máy hát đĩa làm cho âm thanh trong máy hát đĩa im bặt.
Tô Lâm Lang đang tập trung nghe, vừa thấy không nghe được âm thanh nữa thì vội vàng cầm di động điện thoại lên.
May mà lúc này bên phía Lưu Bội Cẩm đã cúp điện thoại, không còn tin tức gì có ích nữa.
Nếu không, Tô Lâm Lang sẽ nện cho Hạ Phác Hồng một trận.
Hạ Phác Hồng vừa xấu hổ nhưng lại càng thêm can đảm: "Đi thôi chị dâu, chúng ta đi theo dõi Lưu Bội Cẩm."
Hiện tại theo dõi, chẳng những có thể tìm được người sếp này là ai, nếu tình huống tốt hơn nữa thì còn có thể chụp được hình gã ta và Lưu Bội Cẩm yêu đương vụng trộm.
Trong suy nghĩ của Hạ Phác Hồng, đợi đến khi ông sếp khởi tố lần nữa thì mọi chuyện đã được giải quyết một cách tốt đẹp.
Nhưng Tô Lâm Lang lại nói: "Trước hết không thể rút dây động rừng, em cứ tiếp tục nghe lén là được."
"Chúng ta có ghi âm, cũng đã biết có cảnh sát muốn hại chúng ta vậy thì còn muốn nghe cái gì?" Hạ Phác Hồng hỏi lại.
Tô Lâm Lang hỏi: "Ghi âm từ việc nghe lén có thể làm chứng cứ hay sao, toà án sẽ để ý tới việc ngoại tình à?"
Hạ Phác Hồng đành phải bỏ cuộc.
Đúng vậy, ghi âm từ việc nghe lén và ngoại tình ở chính phủ Cảng Thành đúng là không thể trình lên tòa án làm chứng cứ.
Người đàn ông ngoại tình hay yêu đương vụng trộm ở trong mắt người ở Cảng Thành được gọi là phong lưu, chẳng những mọi người không mắng mà còn khen nữa.
Tô Lâm Lang nói tiếp: "Em tiếp tục nghe, nếu bọn họ đến gặp nhau, khi nói chuyện phiếm với nhau thì chắc hẳn sẽ tiết lộ nhiều tin tức về Cảng Thành, nhớ kỹ đến lúc đó nhất định phải báo cho chị biết, chị tới nghe."
Hạ Phác Hồng đành phải nói: "Được rồi." Cậu ta lại hỏi: "Chị dâu, chị nghe ra được người này là ai chưa, rốt cuộc là người sếp nào?"
"Trước mắt vẫn chưa nghe ra, nghe nhiều thêm một chút đã." Tô Lâm Lang nói.
Thật ra cho dù tất cả mọi người đều nói tiếng Quảng Đông, cho dù âm thanh có sai lệch thì tốc độ nói chuyện và giọng nói đặc thù của từng người sẽ không thay đổi được.
Tô Lâm Lang đã đặc biệt thu âm lại giọng nói của bốn vị cảnh sát trưởng, vừa rồi chưa kịp phân tích kỹ càng, bây giờ vừa đi lên lầu, vừa nhớ lại, sau đó quay về phòng thì cho phát lại ghi âm trong máy hát đĩa, cẩn thận nghe lại một chút, trừ ra người trẻ nhất là Tiền Phi Long, thanh tra Lôi có chất giọng dày, trong giọng nói lại ẩn chứa uy nghiêm, trên cơ bản có thể xoáy vào một trong hai người không phải Mạch Gia Câu thì chính là Mã Minh.
Thanh tra Lôi, Mạch Gia Câu, Mã Minh, mọi người thường gọi là bộ ba trong ngành cảnh sát.
Trong đó có một người chẳng những muốn phá hủy Quý thị mà còn chuẩn bị mưu sát anh em Hạ Phác Đình.
Tương đương với việc một tay người đó muốn phá đổ hai nhà hào môn.
Chẳng sợ người đó là cảnh sát trưởng được bảo vệ đặc biệt thì cũng có thể nói là to gan lớn mật.
Vì một tay người đó động chạm tới hai nhà hào môn, thì hai nhà hào môn cũng đâu ngồi yên mà mặc kệ như vậy?
Tất nhiên, người sếp kia là ai cũng không khó điều tra, nhưng vừa rồi gã ta nói còn có cái đuôi ở Đại Lục cần xử lý, đó là ý gì?
Tô Lâm Lang có cảm giác ý của ông lớn trong giới cảnh sát này là muốn giết người, nhưng cô không biết đối phương muốn giết người nào.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận