Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 807:

.



Chương 807:
Trong nhóm buôn ma túy có một ai đó có vẻ là “người hâm mộ” Tô Lâm Lang, đây cũng là mấu chốt để phá án.
Tiền Phi Long vẫn đang truy đuổi băng ma túy A Khôn, cũng coi là tương đối biết rõ băng nhóm đó. Trên đường tới, anh ta cũng suy đoán vài trường hợp có thể là “người hâm mộ” đó, sau đó phân tích cho Tô Lâm Lang nghe, để cho cô xem thử có khả năng không.
Anh ta nói: "Người đầu tiên tôi nghi ngờ là Trần A Thủy, còn có biệt danh là tiểu minh tinh Thủy Tử. Tôi đã thấy nhiều lần, chỉ cần cô ra ngoài là cậu ta sẽ lén lén lút lút đi theo, coi như vừa là đàn em cô, vừa là một tên fan cuồng theo dõi. Hai là đại ca băng Lưỡi Rìu Lương Tùng, sau khi bị đuổi ra khỏi Cửu Long thì đã về quê ở Tân Giới cất nhà cho thuê, nhưng ông ấy cũng rất có thể sẽ liên quan đến chuyện buôn ma túy. Thứ ba là Lục sáu ngón và băng nhóm của ông ta, chúng vô cùng có khả năng đi buôn ma túy."
Lật mấy trang báo, Tô Lâm Lang nói: "Thủy Tử nhà tôi thì không thể nào, bây giờ cậu ta là nam phụ trong “Cổ Tử Hoặc”, lịch quay vô cùng nặng, lời thoại rất nhiều, lúc nào cũng ở trong đoàn phim quay quần quật, không đi ra ngoài."
Cô nói tiếp: "Lương Tùng cũng không có khả năng, bởi vì thỉnh thoảng tôi sẽ nhờ Thủy Tử đi kiểm tra hắn một chuyến. Nếu hắn thật sự dám làm chuyện xấu thì Thủy Tử nhất định sẽ nói cho tôi. Còn về ông sáu Lục. . ."
Ông sáu chẳng những là cổ đông lớn của Long Hổ thương mại mà còn tự thành lập một công ty giải trí. Ông ta thuê cả một đội chuyên tìm kiếm người đẹp, xây dựng hình tượng để cạnh tranh, đào tạo cho các cô ấy ra mắt và tham gia các dự án. Ông ta quyết tâm làm người quản lý nghệ sĩ số một Hương Giang, dĩ nhiên là tiền lời cũng rất nhiều, theo lý thì ông ta sẽ không mạo hiểm làm như thế.
Vậy thì là ai chứ?
Ngay lúc đó, Băng Nhạn đột nhiên nói: "Chị dâu, mấy trang báo này thơm quá, thật là đáng yêu, em cũng muốn có một quyển."
Đúng vậy, những mẫu báo này chẳng những có đính hoa mà còn có mùi nước hoa.
Tô Lâm Lang vỗ vỗ vai Băng Nhạn, bỗng nói với Tiền Phi Long: "Không cần nghi đông nghi tây, chủ nhân của mấy mẩu báo này không phải là đàn ông, mà là một cô gái."
Tiền Phi Long nói: "Chẳng lẽ là Kiều Hướng Đệ, hay là nữ minh tinh quyến rũ nào đó, hay là một trong mấy cô gái đứng đường ở Tiêm Sa Chủy?"
Tô Lâm Lang cũng biết khá nhiều phụ nữ trong ngành. Có Lý Trân đã từng là một nữ diễn viên diễm lệ, bây giờ là biên kịch nữ duy nhất ở “Cổ Tử Hoặc”, Có Hương Hương đã từng là diễn viên phim cấp ba, bây giờ là nữ chính “Cổ Tử Hoặc”, còn nổi tiếng hơn cả Lý Phượng Gia.
Cô còn biết rất nhiều cô gái bán dâm đã đổi nghề, tính cách cô cứng rắn, không giỏi ở chung với phái nữ, nhưng các cô ấy cũng vô cùng ngưỡng mộ cô.
Những hiệu đồ trang điểm trên các con phố khác, mấy biển quảng cáo đều bị bọn côn đồ xé rách. Chỉ có biển quảng cáo của nhãn hàng do Lâm Lang là luôn sạch sẽ, đồ do cô đại diện cũng luôn được đặt ở chỗ dễ thấy nhất trong tiệm.
Không phải là bởi vì lợi nhuận mà chỉ đơn giản là vì cô.
Các cô ấy có thể gây gổ vì chuyện làm ăn, giành khách, vì doanh số hay tranh đoạt tình nhân.
Nhưng chỉ cần cô đến con đường bán trang điểm làm ăn, các cô ấy sẽ dừng tất cả các cuộc gây gổ lại, mặt mày vui vẻ chào đón.
Cô vào tiệm của ai thì chính là vinh hạnh của người đó, thậm chí các cô ấy còn âm thầm gọi cô là nữ hoàng Cửu Long.
Nếu như có một cô gái vừa ngưỡng mộ cô mà còn tham dự buôn ma túy, vậy thì quá ghê tởm.
Tô Lâm Lang sẽ vì nghĩa quên thân, mau mau diệt trừ!
Cô tiếp tục đọc báo, khi lật tới cuối cùng thì chỉ có một lớp màng nilon vô nghĩa.
Nhìn xuống, Tô Lâm Lang liền thấy một dòng chữ tiếng Anh: Queen of Kowloon!
Queen of Kowloon, nữ hoàng Cửu Long.
Đó là biệt hiệu của Tô Lâm Lang ở ngoài phố
Phía dưới có một dòng tiếng trung giản thể: Học tập thật giỏi, ngày ngày tiến lên!
Trong phút chốc, Tô Lâm Lang bỗng nhớ ra, cô nhớ ra cô bé kia là ai.
Đúng là một người quen cũ của cô.
. . .
Thấy Tô Lâm Lang nhíu chặt mày, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, Tiền Phi Long cho là cô cũng không có đầu mối, không nghĩ ra người kia là ai nên móc điện thoại di động, vừa bấm số vừa nói: "Trong đội cảnh sát, ngay cả cấp dưới tôi cũng không dám tín nhiệm nữa. Ông tư Viên thì không dính vào ma túy, cũng không biết chuyện. Cô Tô, người duy nhất tôi có thể dựa vào là ông Sáu, cô có thể nhún nhường với ông ta được không!"
Anh ta còn nói thêm: "Phác Húc nhà cô chỉ là một bình hoa di động ngốc nghếch, cậu ta không diễn được một vua đánh bạc nguy hiểm, quả quyết sát phạt đâu. Trong chuyện này thì Lục sáu ngón chuyên nghiệp hơn cô, chúng ta nghe ông ta khuyên, đổi diễn viên đi!"

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận