Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 244:

.



Chương 244:
Bên ngoài Long Hổ Đường còn có rất nhiều bọn tay sai đang chờ, Thủy Tử cũng trà trộn trong đó.
Tất cả mọi người đều biết, buổi tiệc hôm nay ông sáu đãi là Hồng Môn Yến, để trừng trị người nhà một trận.
Nghe được tiếng kêu thảm thiết từng đợt vọng ra từ bên trong, bọn tay sai liếc nhìn nhau, đoán chừng nhóm vệ sĩ nhà họ Hạ nguy rồi, trong lòng đều im lặng mặc niệm vì bọn họ một chút, chỉ có Thủy Tử dựng thẳng cái lỗ tai chăm chú nghe xem có tiếng của chị dâu hay không.
Một tiếng súng thật lớn đột ngột vang lên làm cho mọi người hoảng hốt: "Thật sự nổ súng à?"
Cho dù là đám ma cô cũng không hy vọng mỗi ngày đều đánh đánh giết giết, nói cho cùng có hòa thuận mới sinh tài mà.
Chỉ có hai mắt Thủy Tử sáng lên, bởi vì cậu ta nghe được tiếng súng đó là của Tô Lâm Lang - ông lớn của cậu ta.
Khi súng AK bắn đạn thì âm thanh sẽ vang lên ngay lập tức. Các loại súng sẽ không giống nhau, bởi vì tầm bắn xa, lực sát thương càng mạnh, tiếng vang này cho thấy lực xuyên thấu cũng cực kỳ mạnh, khi âm thanh này vang lên thì cũng chỉ có một nguyên nhân duy nhất, ông lớn của cậu ta đã áp chế toàn bộ hiện trường!
Cách một bức tường gạch xanh, trong sân viện, Liêu Hỉ Minh tiến lên phía trước, Tô Lâm Lang đang nổ súng, viên đạn bay nhanh như con thoi, ánh lửa văng tung tóe.
Ông sáu Lục càng tức giận nhiều hơn, tất nhiên, nhị đường chủ của ông ta đương nhiên cũng ngầm hiểu ý.
Ở trong mắt ông sáu, Hạ Phác Húc chỉ đơn giản là nội gián của đại ca ông ta, vậy thì có tình cảm gì đáng nói đâu?
Khi Liêu Hỉ Minh cách Hạ Phác Húc gần hơn thì nhào vào chính điện, nhặt súng lên rồi bắn về phía chân của Hạ Phác Húc.
Một kẻ phản bội, lại là nội gián, tốt nhất là bắn bỏ chân.
Tô Lâm Lang theo sát phía sau, viên đạn được bắn ra bởi súng AK bay nhanh hơn, bắn vào cây súng trong tay Liêu Hỉ Minh, sự xao động quá mức làm cho cây súng bị tuột khỏi tay.
Nhưng Liêu Hỉ Minh còn có dao găm, vừa lăn qua là đâm ngay vào mông Hạ Phác Húc.
Mà cậu hai Hạ đang lấy hai tay ôm đầu thì nhìn thấy người phụ nữ bị anh ta từ chối kết hôn kia đang nhảy vào, giống như từ trên trời rơi xuống, nghiêng người bắn một phát, con dao găm của Liêu Hỉ Minh đã bay theo mảnh đạn mà văng ra xa.
Khi chạm đất nàng còn đá vào mông anh ta một cước, hô to: "Cút đi!"
Hạ Phác Húc là một người khá thông minh, anh ta nằm sấp suốt một đường chạy trốn nên né được nhóm vệ sĩ phía sau.
Một trận súng do anh ta mà ra cứ như vậy mà được tránh khỏi, súng AK nhắm ngang đầu, ông hai Liêu giơ hai tay lên.
Hạ Phác Đình liếc nhìn đứa em trai vô dụng một cái, nói: "Ông sáu làm cái này không tốt lắm nhỉ, Phác Húc từ xa xôi đến tìm chỗ dựa dẫm vào ông, ông bắt buộc nó ra biển còn chưa tính, giờ lại còn muốn giết nó trước mặt tôi sao?"
Ông sáu Lục đẩy cây súng của Hạ Phác Đình ra, rống to: "Chuyện công ra chuyện công, chuyện riêng ra chuyện riêng, Hạ Phác Húc là kẻ thù của tôi, tôi bắn nó tàn phế là chuyện dĩ nhiên."
Tất cả mọi chuyện xảy ra hôm nay đều bắt đầu từ con người ngu xuẩn và tham lam Linda Tôn kia, cùng với sự lừa gạt bắt đầu từ hai mươi năm trước.
Nếu không có mẹ con Hạ Phác Húc thì ông sáu Lục sẽ không đấu với Hạ Thị như hôm nay, cũng sẽ không mất hết tất cả.
...
Mặt đất bừa bộn, khói bốc lên từ mảnh đạn, ngoại trừ máu ra thì trên mặt đất toàn là thức ăn đã nguội lạnh.
Cứ như vậy mà quyết định thắng thua, nhà họ Hạ chẳng những đã thắng mà còn là thắng áp đảo.
Chi phí bảo vệ một tỷ rưỡi đã thành một câu chuyện cười, Hạ Thị tiếp nhận việc phá bỏ và dời đi nơi khác, tổ công tác cũng sẽ tiến vào rất nhanh, ông sáu Lục cũng chỉ có thể thương lượng giá cả bán khu vực làm kho hàng của công ty điện ảnh và truyền hình Long Hổ kia, hơn nữa còn là giá thấp nhất trên thị trường.
Ông ta cũng phải xóa bỏ sổ sách của các cô gái bên Phong Nguyệt, không thể đuổi theo các cô đòi nợ nữa.
Nhưng về việc khi nào rời khỏi quận Nam thì ông sáu Lục lại giả vờ ngớ ngẩn để lừa gạt: "Phác Đình, phía sau tôi có mấy ngàn anh em, trên có cha mẹ già, dưới có con nhỏ, ai cũng đều phải ăn cơm, đợi tôi đi tìm ông cụ Cố nhờ ông ta tìm cho tôi một chỗ đã. Hôm nay tôi tha cho Hạ Phác Húc một lần, cậu thư thả cho tôi ba tuần được không?"
Tô Lâm Lang cũng không có tình cảm gì với Hạ Phác Húc, khi anh ta bị biến thành một con cờ thì cô sẽ không hề do dự mà đá anh ta ra, cho nên lúc ấy cô đã muốn đẩy người ra, Hạ Phác Đình vội vàng ngăn vợ lại: "Chúng ta gia hạn cho ông sáu là được."
Có thể thư thả vài ngày, ông sáu thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Tất nhiên, cũng phải nhanh chân chạy đi tìm quan hệ, nghĩ cách làm chuyện này biến mất.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận