Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 184:

.



Chương 184:
Hạ Mặc cảm thấy gia môn bất hạnh, còn muốn hét lên, Quách Thụy tiến vào nhấc ông ta lên, ném vào thang máy, đuổi đi.
Đêm nay Hạ Trí Hoàn yên lặng rời đi, hơn nửa đêm Hạ Phác Đình đương nhiên sẽ không trở về nhà, sau khi tiễn ông nội đi thì nghỉ ngơi trong phòng bệnh.
Sáng sớm hôm say mới về nhà.
Sáng sớm tinh mơ, Hứa Thiên Tỉ và Hạ Phác Chú lại ở trước cửa phòng ngủ của anh, yên lặng ngồi hai bên, hơn nữa khóe miệng còn nhếch lên nụ cười thần bí.
Này, đây là phòng ngủ của anh, vợ anh đang ngủ bên trong, bọn họ ngồi đây làm cái gì?
“Khụ!” Anh nói.
“Anh.” Hạ Phác Chú đứng lên, đeo cặp sách lên vai.
Hứa Thiên Tỉ cũng đứng lên: “Anh họ, chuyện đã giải quyết xong, vô cùng đặc biệt.”
Hạ Phác Đình hỏi: “Phác Chú còn ở đây à? Em không cần đi học sao?”
Hạ Phác Chú nói: “Em đến đây để chào hỏi chị dâu.”
“Hình như em cũng chưa từng chào hỏi anh nhỉ?” Hạ Phác Đình hỏi lại.
Hạ Phác Chú nói: “Đó không giống nhau, anh chưa từng giúp em đánh bạn học, cũng sẽ không dẫn em đến đại lục, anh còn không biết săn sói, nhưng mà chị dâu thì có.”
“Đi học đi!” Hạ Phác Đình chỉ tay: “Ngay, đi ngay lập tức!”
Hạ Phác Chú nhe răng với Hứa Thiên Tỉ, nhỏ giọng nói: “May mà gã bạo quân này bị mù, hy vọng chị dâu sẽ đánh anh ấy một trận!”
Hứa Thiên Tỉ vươn tay làm cái OK, vỗ vai Hạ Phác Chú, thấp giọng đáp: “Sớm muộn gì cũng sẽ có ngày đó.”
Đeo cặp sách trên lưng, Hạ Phác Chú rời đi.
Hứa Thiên Tỉ có chuyện chính sự muốn nói: “Cuộn phim đã tìm thấy rồi, em đã giao cho bác gái đốt tại chỗ, nhưng mà…”

“Phương Văn Tấn là một người ở tầng trung và cao cấp trên con đường Macao, là khuôn mặt của toàn bộ Macao. Tất cả tiền giả đều do ông ta vẽ, chúng em đã lấy rất nhiều bản sao chép của ông ta, đêm qua em đã lật xem cùng với chị dâu, chi tiết chúng em sẽ nói sau, tóm lại thu hoạch rất nhiều, hơn nữa chị dâu đã báo án ở Sở cảnh sát Macao, nói Phương Văn Tấn bỏ ác theo chính nghĩa, đến chính phủ Cảng Thành tìm ông sáu Lục.” Hứa Thiên Tỉ dừng một chút: “Anh họ hiểu ý em không?”
Hạ Phác Đình hơi sốc, đương nhiên là anh hiểu.
Thậm chí, anh còn cảm thấy không thể tin nổi vào mắt mình.
Hứa Thiên Tỉ gãi đầu, nói tiếp: “Anh họ, anh nói xem sao chị dâu lại nặng tâm cơ như thế chứ, chị ấy ở Đại Lục, thật sự chỉ vì chặt mía thôi sao, chắc chắn không phải đặc công quân giải phóng được huấn luyện từ bé, hoặc là bên công an làm cái việc gọi là gì nhỉ, đặc công chuyên đàn áp?”
Đúng năm 84, bên kia biên giới, Đại Lục đại lục đang tiến hành một cuộc đàn áp mạnh mẽ, toàn bộ những kẻ côn đồ hay xã hội đen đều bị bắn công khai
Thường xuyên có phóng viên của chính quyền Cảng Thành liều chết chạy qua đó để lén lút chụp ảnh, chuyên môn chụp những bức ảnh nổ tung não.
Tất nhiên, việc nó được đăng trên báo là bằng chứng cho thấy quân giải phóng nhân dân Đại Lục giết người vô tội một cách bừa bãi.
Cũng chính vì lý do, hiện nay tinh thần phản kháng của người dân Hong Kong với đại lục cực kỳ mạnh, xuất phát từ chiến dịch bôi nhọ dai dẳng của giới truyền thông.
Và mọi việc chị dâu làm, từng chiêu thức, từng lời nói từng hành vi, đều tuân theo các tiêu chuẩn đàn áp nghiêm ngặt của Đại Lục.
Hứa Thiên Tỉ hiểu rõ chị dâu nhất, mà cũng không khỏi nghi ngờ liệu chị dâu có phải do Bộ Công an hay là bên quân đội phái đến để thực hiện một cuộc đàn áp sớm không.
Tất nhiên đối với họ đây là việc tốt, vì nhà họ Hạ không có ai trong tổ chức theo đạo, kinh doanh trong sạch.
Những ông lớn trong tổ chức theo đạo càng xui xẻo thì càng có lợi cho họ.
Nhưng đó không phải là việc một nhà vô địch mía sẽ làm, bây giờ cậu ta cũng đang thắc mắc về lai lịch của chị dâu rồi.
Hạ Phác Đình không tỏ rõ ý kiến, chỉ nói: "Phác Húc về rồi, đi hỏi phía Thụy Sĩ xem rốt cuộc kết quả thế nào"
"Anh cẩn thận chút, xem chị dâu có đang ngái ngủ không đã, đừng chọc chị ấy." Hứa Thiên Tỉ nói rồi rời đi.
Hạ Phác Đình đẩy xe lăn vào phòng ngủ, mới sáng sớm, em gái vẫn còn đang ngủ say.
Đương nhiên bộ đồ ngủ cô mặc cũng là anh mua, cùng cỡ với Tiểu Băng Nhạn, màu hồng, cổ lá sen tròn tròn, cực kỳ đáng yêu.
Bộ dạng đi ngủ của cô trông cũng rất đáng yêu, miệng tròn tròn chu chu, một bên mặt còn đè lún sâu chiếc gối.
Thực ra anh nghĩ giống như Hứa Thiên Tỉ, là con gái của trưởng đoàn đột kích mà lại có một mối hôn ước thế này.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận