Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 602:

.



Chương 602:
Đây là lầu một, phòng ăn ở lầu cao nhất, tức lầu năm, cũng là lầu dành riêng cho ông tư Viên.
Ông ta rất tán thưởng việc Tô Lâm Lang muốn mua người của ông ta, cũng ngạc nhiên với thủ đoạn của cô. Nhưng ông ta cũng cảm thấy hành động này rất buồn cười. Đi thang máy lên tầng, ông tư Viên định đưa Tô Lâm Lang đi tham quan một vòng lầu năm, xem bài trí bên trong của 4K, đồng thời cũng để nhắc cô đừng mơ mộng hão huyền.
Vừa lên lầu, đập vào mắt là một hành lang treo đầy những huân huy chương và ảnh chụp, vinh dự vẻ vang, tất cả đều là nhờ làm từ thiện, quyên góp tiền. Ảnh chụp toàn những trẻ mồ côi bị người nhà bỏ rơi, trong đó có một tấm là ông ta đang khoác vai cao bồi Jack và một bé trai khác.
Ông tư Viên chỉ vào ảnh chụp, nói: "Cha của Jack là quân nhân ở đồn trú Cảng Thành thuộc Anh, mẹ là dân tị nạn, cậu ấy có một người anh sinh đôi. Ban đầu hai đứa lục rác sống qua ngày ở đầu đường, tôi là người đưa đến trại trẻ mồ côi."
Tô Lâm Lang nhìn khuôn mặt đã bị bôi đen của đứa trẻ kia, hỏi lại: "Anh của Jack đâu? Mất rồi xao?"
"Cũng xem như đã mất." Ông tư Viên lại chỉ vào một tấm ảnh có đứa trẻ mặc áo rác, người ngợm bẩn thỉu: "Đây là Tony, chơi cược xí ngầu khá giỏi, quản lý Tân Thiên Địa cho tôi, trận tiếp theo để cậu ấy chơi với cô Tô nhé?"
Hạ Phác Chú vừa nóng nảy vừa thẳng tính, nói ngay: "Sao còn bài bạc nữa, có thấy phiền không?" Thoạt sau, cậu ta nói thêm: "Chắc chắn tên đó cũng sẽ gian lận, đến lúc đó lại đòi chặt tay chặt chân, tôi thấy rất phiền, không muốn xem."
Chị Cầm cười nói: "Cậu tư, xúc xắc được đậy trong dụng cụ trong suốt, minh bạch, ở Tân Thiên Địa của chúng tôi dùng xương đầu người chơi gian lận để làm xúc xắc xương đầu đấy, các vị muốn đổ xúc xắc thì chúng ta sẽ dùng nó. Tôi có thể dùng nhân cách của mình để đảm bảo rằng Tony sẽ không dám chơi gian lận đâu."
Thoạt sau, chị Cầm nói tiếp: "Đã đến rồi thì mọi người cứ từ từ mà chơi, tối tôi sẽ bỏ tiền mời mọi người đến nhà tắm hơi bên cạnh. Cạnh chỗ này là một khách sạn hạng sang, tôi đặt phòng rồi, mọi người cứ ở lại, chơi cho thỏa mấy ngày đi, tôi mời."
Hạ Phác Húc khá nhiều chuyện, cậu ta hỏi: "Dì ơi, đồ đánh bạc của bên này làm bằng xương người thật à?"
Chị Cầm cười rất dịu dàng, nói: "Dùng xương xọ của người chơi bạc bịp đấy."
Bà ta nhấn mạnh lại: "Cho nên mọi người phải tin tưởng ông tư, tin tưởng đại phú hào. Chúng tôi làm sòng bạc nói không với gian lận, nếu mọi người không tin thì tôi có thể cam đoan tính công bằng bằng chính xương đầu của mình."
Hạ Phác Húc quay đầu nhìn Hạ Phác Hồng, nói: "Chú ba, dì này nói nghe đáng tin thật đấy."
Hạ Phác Hồng trợn trắng mắt, đốp lại một câu: "Ông anh ngu ngốc này!"
Hạ Phác Đình và vợ cùng tiến lên
Anh chưa từng chú ý đến chị Cầm, nhưng anh rất rành vụ hiểu người để dùng người.
Thấy cảnh này, bị shock bởi chị Cầm, anh cúi xuống nói khẽ vào tai vợ: "Em gái, mắt người người của em chuẩn đấy."
Sòng bạc bình thường đúng là không chơi đểu, chủ yếu nó kiếm tiền từ những phần tử bài bạc be bét thôi.
Nhưng hôm nay, trong trường hợp cá cược quan trọng thế này, để thắng thì chắc chắn sẽ có gian lận.
Mà ban nãy ông tư Viên gian lận rồi, chỉ là bị Tô Lâm Lang bắt thóp thôi.
Nhưng chị Cầm khéo mồm khéo miệng, kiên nhẫn ôn hòa, có vẻ sắp tẩy trắng sạch sẽ cho ông tư Viên đến nơi, rõ là bà ta ghê gớm lắm đây.
Bà ta có ma lực về mặt nhân cách, lặng lẽ ảnh hưởng đến người khác, khiến người khác cảm thấy bà ta rất đáng tin, sẽ vô thức buông lỏng cảnh giác trước mặt bà ta, tin tưởng bà ta rồi để bà ta nắm mũi dắt đi.
Hạ Phác Đình cũng là người giỏi nhìn người, sợ vợ mình mua chuộc chị Cầm không thành rồi lại thành bị đùa giỡn nên nhắc nhở cô: "Em gái, tốt nhất là phải giải quyết nhanh gọn."
Thật ra Tô Lâm Lang cũng thấy vậy.
Cao thủ dưới trướng ông tư Viên nhiều như mây, ai nấy đều trung thành với ông ta. Ông ta có thể phái người ra trận liên tục, liên tục gian lận, cùng lắm thua thì chặt tay chặt chân, ông ta thừa người mà.
Nhưng để lâu dần, dù Tô Lâm Lang có thắng thì cũng trở thành cảnh máu chảy thành sông.
Mà cô vốn là người yêu hòa bình, không thích tạo nghiệp chết người, tốc chiến tốc thắng mới là lựa chọn tốt nhất.
Đương nhiên giờ là thời gian nghỉ ngơi, chủ yếu là ăn uống, nghỉ ngơi giữ thể lực, cô khoan chưa so tài với ông tư Viên.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận