Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 850:

.



Chương 850:
Nên hình dung thế nào đây, mặc dù Hạ Phác Húc cảm thấy có hơi sỉ nhục người khác, nhưng anh ta cảm thấy A Hà giống như con chó A Khôn nuôi vậy, một con chó săn trung thành với A Khôn.
Trong lòng Hạ Phác Húc hoảng loạn, anh ta cũng rất sợ hãi, sợ A Hà, càng sợ A Khôn hơn, anh ta còn sợ A Thang, anh ta cảm giác mình đang trong hang sói vậy, rất muốn chạy đi.
Nếu Tô Lâm Lang không nói A Hà là người tốt, lúc này anh ta sẽ nhảy xuống tàu chạy trốn.
Nhưng không được, anh ta phải liên lạc với A Hà.
Chờ bọn họ liên lạc thành công, hải quân biển Đông, công an Đại Lục và chị dâu Tô Lâm Lang của anh ta có thể hành động, giết sạch mấy tên buôn ma tuý này.
Hạ Phác Húc lau khô máu mũi, anh ta cười, lấy một hộp xì gà trong túi âu phục ra, lấy một điếu xì gà không trang bị đầu đạn ra, anh ta xoa nắn, rồi lại lấy bật lửa ra, yên lặng ấn hai, ba tiếng, châm xì gà, hít mạnh một hơi, anh ta nhìn A Khôn, nói: "Ông kiểm tra tiền của tôi, vậy cũng nên cho tôi kiểm tra tiền của ông đúng chứ?"
A Thang nghe vậy, anh ta không nhịn được cười lạnh, mắng bằng tiếng Quảng Đông: "Thằng điên, thằng đầu đường xó chợ, thằng mạng ngắn!"
Thật sự là buồn cười, tay buôn ma tuý đến đánh bạc còn cần mang tiền sao?
A Khôn bị Hạ Phác Húc chọc cười, ông ta cong khoé môi.
Nhưng A Hà không nói gì, chỉ yên lặng giơ súng AK lên, nhắm thẳng vào Hạ Phác Húc.
Sau hai ba tiếng, cô ta nạp đạn, cảm giác giống như giây tiếp theo cô ta sẽ bắn nổ tung đầu Hạ Phác Húc.
Lúc này Hạ Phác Húc mở to mắt, phải biết rằng, người ác độc như vậy không nhiều này, đời này anh ta chỉ gặp một người, đó là chị dâu Tô Lâm Lang của anh ta.
Anh ta không ngờ A Hà lại giống chị dâu cậu ta như đúc, hung ác giống nhau, dữ dằn giống nhau.
Cố Mãn Quán cũng sợ hãi, cô ta vội nói: "Anh ta là Hạ Phác Húc, là cháu trai của nhà họ Hà giàu nhất Cảng Thành, là người có tiền, không thể giết!"
Nhưng cho đến khi A Khôn đưa tay lên, A Hà mới hạ súng xuống.
Hạ Phác Húc bị doạ sắp tiểu ra quần, nhưng đón nhận ánh mắt đằng đằng sát khí của A Hà, anh ta vẫn cười lười biếng như cũ.
Hạ Phác Húc dựa vào lưng ghế, vẻ mặt kiêu ngạo, anh ta nói: "Đúng, anh cả của tôi là Hạ Phác Đình, chị dâu tôi là Tô Lâm Lang. Nói cho mấy người biết, chị dâu rất thương tôi, là chị ấy cho tôi tiền, bảo tôi đi đánh bạc, hít thuốc, chơi phụ nữ, chơi đến thoả thích, mấy người không đánh bạc với tôi, mà cứ cướp tiền của tôi như vậy, chị ấy sẽ tức giận."
Anh ta đang nói tiếng Quảng Đông, A Khôn nghe hiểu, ông ta vừa nghe vừa cười.
Bởi vì thoạt nhìn Hạ Phác Húc giống như một tên quần áo lụa là, nhị thế tổ, phế vật, chơi với người như thế, coi như là nghịch với chó với mèo, A Khôn cũng rất vui vẻ.
Mà A Hà, có lẽ cũng nghe ra được sơ hở từ lời này.
Tô Lâm Lang sẽ cho người đàn ông đó tiền, để anh ta đi đánh bạc, chơi thuốc, chơi phụ nữ sao? Chỉ cần người hiểu biết Tô Lâm Lang thì chắc chắn sẽ biết cô tuyệt đối không làm vậy.
Hạ Phác Húc cười khanh khách nhìn A Hà, chỉ thấy cô ta cũng đang nhìn mình, nhưng ánh mắt vẫn hung ác như cũ!
Hung ác khiến Hạ Phác Húc sợ hãi hết hồn hết vía.
Anh ta nói thầm, chẳng lẽ người phụ nữ hung dữ, thô lỗ, dã man này đã sớm bị A Khôn thu phục, đã hoàn toàn biến thành người của bọn buôn ma tuý rồi sao?
Hoặc là cô ta không biết anh ta, coi anh ta là địch?
Theo lý thì không thể, nếu cô ta biết Tô Lâm Lang, thì nên biết với tính nết cô, nếu trong nhà có một tên ăn chơi tác tráng, cho dù cô chém chết tên đó, cũng không để anh ta đi gieo hoạ.
Hạ Phác Húc cười thoải mái, nhưng trong lòng thì luống cuống, anh ta đang nghĩ có nên ra thêm ám chỉ cho cô gái này không.
Thế nhưng không đúng, con ngươi của cô ta hoàn toàn không chớp, nhưng lúc này, cô ta bỗng chớp hai ba cái, khoé môi bĩu lên, có vẻ rất ghét bỏ dáng vẻ của anh ta.
Hạ Phác Húc rất biết cách đoán ý qua vẻ mặt, chỉ như vậy anh ta đã hiểu được A Hà đang ám chỉ anh ta rằng, cô ta biết rồi, anh ta đừng để lộ nữa.
Anh ta nói thầm, đây được coi là kết nối thành công đúng không, dường như cũng không có gì khó.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận