Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 827:

.



Chương 827:
Trở lại chủ đề chính.
Sáng nay Tô Lâm Lang đã định đi gặp cục trưởng Diêm, lý do là vì Cố Mãn Quán cứ quấy rầy Hạ Phác Húc, còn âm mưu kéo anh ta xuống nước.
Mà lúc này tư lệnh Lý và cục trưởng Diêm cùng nhau đến tìm người nhà họ Hạ cũng là vì chuyện này.
Hơn nữa, cảnh sát Đại Lục không chỉ không ngu ngốc như Tiền Phi Long nghĩ, ngược lại, họ còn tìm được rất nhiều chứng cứ rõ ràng hơn cảnh sát Cảng Phủ về vụ A Khôn buôn lậu ma túy tập thể từ những phương diện khác.
Dẫn đám người Tô Lâm Lang vào phòng họp, cục trưởng Diêm đưa cho họ xem hai bức ảnh và một phần băng ghi hình: “Về vụ A Khôn buôn lậu ma túy tập thể, tối hôm qua chắc là đồng chí Trình Siêu đã nói với cô Tô rồi, tôi không nhiều lời nữa. Nhưng mà, theo tin tức mà chúng tôi mới nhận được gần đây, tình hình của anh Hạ Phác Húc bây giờ chắc hẳn vô cùng nguy hiểm!”
Tô Lâm Lang cầm lấy ảnh chụp.
Trong ảnh là một thanh niên khoảng hai mươi mấy tuổi, nhìn quen quen, hình như cô đã gặp ở đâu rồi.
Cô đang nhớ lại, cục trưởng Diêm nói: “Anh ta tên là A Thang, là con nuôi của A Khôn. Tên này không chỉ biết chế tạo ma túy mà còn có thể lặng lẽ hạ độc người khác, thế nên hàng năm anh ta đi tới đi lui ở các sòng bài Đông Nam Á, vừa đánh bạc vừa hạ độc đối tượng.”
Ông ta lại nói: “Theo tin tức chúng tôi thăm dò được, người càng thích đánh bạc, lại còn có kỹ thuật tốt thì càng dễ bị anh ta dụ dỗ, tiện đà nghiện ma túy, trở thành nô lệ của ma túy, sau đó còn tình nguyện giúp bọn chúng liên hệ mối làm ăn, tiêu thụ ma túy.”
Lúc này Hạ Phác Húc còn chưa cảm thấy tình cảnh của bản thân nguy hiểm ở chỗ nào, anh ta định sẽ xin Hạ Phác Hồng một bộ thiết bị ghi hình tương đối tiên tiến, chờ lên thuyền của Cố Mãn Quán, anh ta sẽ không ăn không uống gì, cũng không ở lâu, thu được chứng cứ rồi chuồn luôn.
Chờ về Đại Lục, anh ta sẽ công khai chứng cứ với phóng viên.
Sau đó Cố Mãn Quán sẽ bị bắt, anh ta cũng coi như không làm thất vọng nhiều người sùng bái mình như vậy, đây là chuyện tốt.
Anh ta sẽ xứng đáng với tình cảm lớn lao mà người Đại Lục dành cho mình.
Nhưng rồi Trình Siêu nói tiếp: “Còn nữa, chúng tôi nhận được tin nội bộ, Cố Mãn Quán mời anh Hạ Phác Húc lên thuyền đánh bạc, người mà anh ta tìm để tiếp đãi Hạ Phác Húc chính là A Thang.”
Hạ Phác Húc cầm lấy ảnh a Thang, anh ta cũng cảm thấy người này rất quen, nhưng tạm thời không nhớ nổi là đã gặp ở đâu.
Nhưng mà kỹ năng đánh bạc của anh ta là thứ mà đến ông tư Viên cũng phải dựng ngón cái, vì thế anh ta có hơi kiêu ngạo, cũng tương đối bành trướng.
Anh ta lắc lắc ảnh chụp rồi nói: “Người này giỏi đánh bạc lắm à, có nổi tiếng trong giới giang hồ không, sao tôi chưa nghe nói bao giờ?”
Tô Lâm Lang tiếp lời: “Cậu chưa nghe bao giờ, nhưng chắc chắn cậu nhớ người này, anh ta từng là môn đồ đắc ý nhất của ông tư Viên, cũng là em trai của cao bồi Jack, Tom. Nếu tôi đoán không sai thì người này chính là Tom, em trai của cao bồi Jack!”
Cô lại nói: “Anh ta là người đã lột da đầu của vợ sếp Mã, còn chính tay đào đầu gối nữa.”
Ông tư Viên có rất nhiều đồ đệ, trong đó có một người như vậy, nghe nói từ lúc còn rất nhỏ thì kỹ thuật đánh bạc của anh ta đã vượt ông tư Viên, cũng là người chia bài giỏi nhất của sòng bạc Đại Mãn Quán.
Anh ta là em trai của cao bồi Jack, ảnh chụp của anh ta được treo trên tường văn phòng của ông tư Viên, chẳng qua mặt bị bôi thành màu đen.
Không biết vì sao, ông tư Viên đuổi anh ta ra khỏi sòng bạc, còn công bố là anh ta đã chết với người ngoài.
Tô Lâm Lang vừa nhìn ảnh thì đã cảm thấy rất quen, cũng lập tức nghĩ tới cao bồi Jack ngay.
Anh ta và A Thang là anh em sinh đôi, gần như giống nhau như đúc.
Điểm khác nhau duy nhất là cao bồi Jack có vẻ ấm áp, đẹp trai hơn, mà A Thang thì chỉ cần nhìn đôi mắt thôi cũng thấy anh ta là người rất u ám, ngoan độc.
Đương nhiên, anh ta có thể chính tay lột da đầu, đào đầu gối của bà Mã, từ đây có thể thấy anh ta rất tàn nhẫn.

Hạ Phác Húc đáng thương vốn dĩ đang sôi sục khí thế, muốn làm một việc ghê gớm.
Nhưng khi nghe nói người anh ta phải đối mặt là một tên ma quỷ tàn nhẫn như vậy, anh ta sợ đến chân mềm nhũn.
Nhưng mà anh ta lại đụng phải đôi mắt khen ngợi của cục trưởng Diêm.
Lại nhìn tư lệnh Lý, cũng y như vậy.
Anh ta lại nhìn Trình Siêu với ánh mắt cầu cứu, Trình Siêu thế mà cũng nhìn anh ta với đôi mắt mong chờ.
Hạ Phác Húc hoảng hốt, trong lòng cũng thấy sợ.
Đúng lúc này, em trai anh ta, Điên Công Hạ Phác Hồng nói: “Lãnh đạo, các ông muốn để anh tôi đánh bạc với A Thang, tiện thể xác định vị trí của tàu buôn ma túy ở vùng biển quốc tế chứ gì. Không được, quá nguy hiểm, anh ta không đảm nhiệm được, anh ta không thể đi.”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận