Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 818:

.



Chương 818:
Trình Siêu hút nước ngọt, ợ một cái, sau đó bỗng nhiên muốn than thở!
Hạ Phác Đình vẫn luôn ngồi bên cạnh chợt yên lặng đứng dậy Anh lấy một chai rượu Âu Mỹ từ tủ lạnh ra, rót cho Trình Siêu, mình và Tô Lâm Lang mỗi người một ly.
Trình Siêu không khỏi mỉm cười nhìn Hạ Phác Đình.
Dĩ nhiên anh ấy muốn uống rượu hơn là nước ngọt, huống chi đây còn là rượu âu mỹ, đồ quý hiếm, chỉ có thể uống ở nhà Hạ Phác Đình.
Anh ấy đã tan làm, tối hôm nay không cần trở về trụ sở làm việc ban đêm, có thể ở lại khách sạn cao cấp của em họ thì dĩ nhiên phải uống cho đã ghiền.
Anh ấy uống cạn nửa ly rượu âu mỹ trong một hơi rồi mới trò chuyện tiếp.
Nói đến thì, người phụ nữ mà A Hà tìm được là người rất tốt. Đó là một người phụ nữ đông bắc cao to mập mạp, rất biết làm ăn và quán xuyến mọi việc. Tuy bà ấy có thể cư xử rất xéo xắt và mạnh mẽ, nhưng tính tình lại rất hiền lành.
Chính bà ấy cũng có một cô con gái, vừa hay gặp thêm A Hà cũng là một cô gái đáng thương, một mình lang thang trên đường nên bà ấy nhìn không đặng, thấy thương cô bé nên liền nhặt về nhà nuôi.
Sau đó bà ấy ghi danh cho A Hà đi học cùng con gái mình. Rồi đến một ngày cuối tuần nọ, bà ấy dẫn theo A Hà gánh cái thúng qua Cảng Thành mua bán.
Dù là thế nhưng chính A Hà cũng đồng tình với việc mua bán, cũng tự nguyện giúp sức. Vì nếu mua bán thuận lợi thì chỉ mấy năm nữa là ba mẹ con sẽ được ở nhà lầu.
Hơn nữa vào năm ngoái, A Hà đã ghi danh thi vào trường trung cấp cảnh sát. Kết quả thi thể chất và văn hóa đều đạt chuẩn.
Cô bé đã thi đậu trường cảnh sát!
Nhưng nếu như cô bé thi vào trường học bình thường thì có thể tùy tiện điền hồ sơ rồi đi học, với hoàn cảnh hiện tại thì sẽ không có ai điều tra kỹ càng.
Nhưng nếu báo danh ở trường cảnh sát thì phải qua xét duyệt nhân thân. Trường học gọi điện thoại về quê cô bé, kết quả là cha cô bé khai hết chuyện con mình từng đến Cảng Thành, vậy là cô bé không được nhập học ở trường cảnh sát.
Sau đó cha cô bé còn tố cáo với công an rằng trong tay A Hà có mấy trăm ngàn tiền Cảng Thành, còn nói A Hà là một đặc vụ phản cách mạng, yêu cầu công an bắt A Hà, lại tố cáo người nuôi A Hà là lừa gạt.
Vậy là A Hà không được đi học mà cũng không được ở nhà mẹ nuôi nữa, chỉ có thể cuốn gói theo cha ruột về quê.
Lần tiếp theo có tin tức của cô bé cũng chính là khi công an Đại Lục chuẩn bị bắt A Khôn.
Cô bé gọi điện thoại trực tiếp đến chỗ cục trưởng Diêm, cũng nói mình đang ở trên thuyền của trùm buôn ma túy A Khôn, yêu cầu được làm người chỉ điểm.
Người chỉ điểm cũng phân hai loại. Loại trắng là cảnh sát đi nằm vùng.
Còn loại đen chính là phần tử tội phạm nhưng đã phản bội, đưa tin tình báo cho cảnh sát để hưởng sự khoan hồng. A Hà chính là loại màu đen này.
Nghe anh ấy nói xong, Hạ Phác Đình hỏi: "Cha A Hà vẫn còn, chẳng lẽ chính ông ta đã bán A Hà cho băng ma túy?"
Trình Siêu nói: "Chắc là không phải đâu."
Anh ấy giải thích: "Sau khi A Hà về ở cùng cha không bao lâu thì ông ta có gọi bạn tới nhà uống rượu tụ họp. Kết quả là họ uống phải rượu giả, ba người uống thì có một người ngộ độc chết. Ông ta cũng muốn bán con gái lắm chứ, nhưng ông ta không có năng lực đó."
Dạo gần đây có rượu giả lưu hành ở Đại Lục, đều dùng cồn công nghiệp làm rượu, người uống phải không chết thì cũng mất nửa cái mạng.
Cho nên cha của A Hà đã thành tàn phế.
Người có tiền sợ chết nhất, giết gà dọa khỉ,, Hạ Phác Đình nghe nói uống rượu có thể chết người nên cũng sợ hãi để ly rượu xuống.
Tô Lâm Lang không có tâm trạng uống rượu, cô cầm ly nước ngọt lên uống mấy hớp rồi lại nói: "Anh họ, theo lý mà nói thì người chỉ điểm đều có yêu cầu đảm bảo. Vậy anh có biết yêu cầu của A Hà là cái gì không?"
"Dĩ nhiên là biết. Nghe nói cô bé chỉ có một yêu cầu, đó là sau khi chuyện thành công mà cô bé còn sống, hơn nữa còn âm tính với ma túy, chứng minh mình chưa từng sử dụng chất gây nghiện thì cô bé hy vọng nhà trường có thể cởi mở hơn trong việc xét lý lịch, để cho cô bé được tiếp tục được học trường cảnh sát." Trình Siêu nói.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận