Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 278:

.



Chương 278:
Lại nghĩ đến lúc đầu Hạ Phác Đình bị bắt cóc, Hạ Trí Hoàn còn từng sợ hãi tới nỗi suýt chút nữa mất luôn cái mạng ngay tại chỗ.
Nếu thật sự xảy ra, ông cụ nhà họ Cố có thể sẽ bị dọa cho chết khiếp, cũng bỏ qua mất thời gian vàng để cứu người.
Mà chờ đến lúc đó tất cả cũng đã muộn rồi.
Điện thoại được kết nối, Hạ Phác Chú lập tức hỏi Cố Khải Toàn ngay trước mặt chị dâu: "Khải Toàn cậu đã về nhà chưa?"
Lúc này Cố Khải Toàn vừa mới bước xuống khỏi chiếc xe con chống đạn Mercedes-Benz S600, sau lưng là bốn vệ sĩ to cao, cậu ta bước đi lười nhác: "Phác Chú, đơn xin du học của tôi đã được ký rồi, có lẽ tôi sắp phải đi."
Cũng là lo cháu trai ở Cảng Thành không an toàn, gần đây ông cụ Cố đẩy nhanh tốc độ, xử lý chuyện du học cho cháu trai.
Trương Hoa Cường có hung hãn như thế nào, thì hắn cũng không dám đến Học viện Hoàng Gia Anh để bắt cóc.
Hạ Phác Chú vừa nghe thấy Cố Khải Toàn sắp phải ra nước ngoài, cố ý bĩu môi với chị dâu nói: "Chúc mừng cậu nhé, tiệc chia tay thì nhớ mời tôi và chị dâu tôi tới đó, cậu không biết chị ấy yêu thương cậu quan tâm cậu như thế nào đâu, hừ."
Cố Khải Toàn không cảm thấy Tô Lâm Lang yêu thương mình bao nhiêu, nhưng cậu ta rất thích cô.
Cậu ta vừa xuống xe, nhìn thấy một con xe Mercedes-Benz S600 khác, bỗng bật cười: "Hạ Phác Chú, hình như anh cậu đang ở nhà tôi, cậu không muốn tới nhà tôi một chuyến sao, tối nay chúng ta cùng nhau ăn cơm, sau đó đến trại ngựa một chuyến, ngày mai ngựa của ông tôi xuất chuồng, chuẩn bị thi đấu, chúng ta cùng đi xem đi?"
Mercedes-Benz S600 ngoài việc được phủ bạc ra, thì cũng là con xe đang thịnh hành nhất trong đám nhà giàu ở Cảng Thành.
Hôm nay, Hạ Phác Đình đến nhà họ Cố, dừng xe trong bãi đậu xe của nhà họ Cố, Cố Khải Toàn đúng lúc nhìn thấy.
Hạ Phác Chú cũng là một cậu ấm nhà giàu, cũng thích vui chơi.
Nhưng nhà họ Hạ không cho phép con cháu dính vào mấy trò khiêu dâm, cơ bạc ma túy, cho nên mặc dù nhà họ Hạ có đầu tư vào trại ngựa, nhưng không cho phép bọn họ nuôi ngựa, cá cược ngựa, nên Hạ Phác Chú bỗng thấy xiêu lòng: "Nhà cậu đã chuẩn bị cơm nước chưa, tôi và chị dâu tới ngay."
Cố Khải Toàn bình thản đáp: “Đương nhiên là không, ông tôi còn ra lệnh cho tôi không được chơi với cậu nữa kìa, ông ấy bảo chị dâu của cậu là tướng cướp, nhưng hôm đó mọi người cứ việc tới, tôi sẽ đứng chờ ngay trước cửa, dẫn thẳng mọi người vào, mọi người chỉ cần đi theo sau tôi là được, chúng ta cùng nhau tới trường đua ngựa chơi. Lỡ bị ông nội bắt gặp thì tôi chỉ cần ăn vạ ông ấy vài câu là êm xuôi ngay.”
Trong nhà họ Cố, cậu ta chính là ông cố nội đấy, ông dám trở mặt đuổi khách cậu ta mời tới nhà về không? Chắc chắn là không rồi.
Tuy Hạ Phác Chú không nói thẳng ra, với nhìn bề ngoài thì chị dâu có hơi dữ, lại rất đáng yêu, nhưng đúng là phong cách của chị dâu giống tướng cướp thật.
Cậu ta bảo: “Nếu ông của cậu không thích bọn tôi tới nhà làm khách, thế mắc gì phải đến, lỡ bị chặn ngay cửa không cho vào nhà thì sao? Không đi đâu, tạm biệt.”
Thấy có người hầu tới, cậu ta ném balo cho người đó, cúp máy, đặng hỏi: “Chị dâu nè, sao chị quan tâm Cố Khải Toàn hoài vậy, tới khi nào chị mới để ý tới em đây?”
Cậu ấm nhà giàu mặc bộ vest xộc xệch, cà-vạt thì lệch sang bên, dưới chân là đôi giày da cao cấp của Ý này đang cảm thấy ghen tị vì chị dâu lại quan tâm bạn học của cậu ta hơn cậu ta.
Mà đúng là dạo này Tô Lâm Lang có hơi chểnh mảng, không để ý mấy tới cậu chủ nhỏ này.
Cô bèn hỏi: “Dạo này em học lịch sử tới đâu rồi, có cảm nghĩ gì không? Hay là hai chị em chúng ta ngồi xuống trao đổi với nhau nhé?”
Đúng lúc Hạ Phác Chú cũng có rất nhiều điều muốn nói, bèn thuận theo: “Trong sách giáo khoa của bọn em có nói chiến tranh Trung - Nhật thắng lợi là nhờ Liên quân tám nước trợ giúp nhân dân Đại Lục, nhưng sách giáo khoa bên chị lại bảo đó là chiến thắng toàn diện của Liên minh Quốc dân Đảng và Đảng Cộng sản, còn nói chiến lược hạt kê và súng trường của Bát lộ quân - tiền thân của Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc đóng vai trò then chốt trong trận chiến.”
Vì e ngại uy nghiêm của chị dâu nên cậu ta không dám phủ nhận trắng trợn, nhưng vẫn cảm đảm dò hỏi: “Chị dâu ơi, đương nhiên là em tin lời chị, bởi em biết chị rất lợi hại, nhưng chị thật sự cảm thấy chỉ ăn hạt kê với dùng súng trường K44 là có thể đánh thắng được máy bay, đại bác sao ạ?”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận