Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 980:

.



Chương 980:
Còn Hạ Phác Đình, khi A Suy nhắc tới, Tô Lâm Lang mới phát hiện anh đã vào phòng vệ sinh gần nửa tiếng, đến giờ vẫn chưa ra.
Cô nói với A Suy: “Anh ấy ở đây, lát nữa sẽ ra.”
A Suy xoa tay, vẫy tay với một con thuyền cách đó không xa, lúc này mới nói: “Nếu buổi chiều chị dâu không có lịch trình gì thì đến du thuyền của Thống đốc Macao nhà tôi uống trà chiều đi, ông ấy vẫn luôn muốn mời chị ăn một bữa cơm, nhưng sợ chị không muốn, hôm nay đúng lúc gặp được, là một cơ hội hiếm có.”
Tô Lâm Lang nhìn theo ánh mắt của A Suy, nhìn thấy một người đàn ông mặc quần đùi trắng và áo sơ mi bông, bụng phình to như Phật Di Lặc, cái đầu trơn bóng đang đứng trên du thuyền vẫy tay với cô.
Đó là ông lớn ở Macao, Thống đốc Macao Vô Miện.
Ngoài việc giúp các sòng bạc làm những chuyện bẩn thỉu và thu nợ xấu, hắn còn làm tiền giả, tất cả tiền giả từ khắp nơi trên thế giới đều do hắn làm ra.
Tuy nhiên tiền giả yêu cầu kỹ thuật cao, từ vẽ hình đến dùng màu để in ấn, việc lựa chọn giấy cũng cần phải am hiểu, mà cấp dưới của Thống đốc Vô Miện là Phương Văn Tấn bị Tô Lâm Lang đánh gục và bỏ chạy, những tờ tiền giả hắn tích lũy nhiều năm cũng bị Tô Lâm Lăng báo cáo với Sở cảnh sát Macao, bị cảnh sát tiêu hủy.
Đó là chuyện vào nhiều năm trước.
Từ đó về sau Thống Đốc Vô Miện mất đi một con đường để kiếm tiền, thu nhập của hắn giảm đi rất nhiều, con người cũng không còn kiêu ngạo.
Tất nhiên, trước giờ Macao cho dù là kinh tế hay là vui chơi giải trí đều cam tâm làm em trai của Cảng Thành.
Hôm nay anh trai Cảng Thành tới, Thống đốc Macao phải chiêu đãi cô, giúp cô rửa sạch bụi bặm, thuận tiện bày tỏ lòng thành kính với đỉnh núi.
Nếu Tô Lâm Lang thật sự muốn trở thành bà lớn, thống trị Cảng Thành và Macao thì nên uống một tách trà với Thống đốc Macao.
Nhưng cô không muốn làm bà lớn, sớm muộn gì cũng phải xử lý thống đốc Macao, nên tất nhiên sẽ không gặp riêng hắn.
Cô vẫy tay cười với đối phương: “Tôi phải đến tham dự hôn lễ, sau này có cơ hội sẽ uống trà với ông ta sau.”
Trước mắt A Suy là anh hai dưới quyền thống đốc Macao, phía trên còn có anh cả. Hắn vẫn muốn tiếp tục leo lên nên cố gắng khuyên: “Chị dâu, nếu hôm nay chị gặp thống đốc, sau này tôi chính là anh cả dưới quyền ông ấy, nhưng tôi là người của chị, cho nên chẳng khác nào chị nắm được Macao, chị thật sự không đi sao?”
Vệ sĩ nhà họ Hạ lấy hành lý ra và bung dù, Tô Lâm Lang cũng chuẩn bị xuống thuyền.
Cô đứng lại, hỏi A Suy: “Ý của cậu là nếu hôm nay tôi không uống trà chiều, cậu ở Macao sẽ không nghe lời tôi?”
A Suy vội xua tay: “Tôi không có ý đó, chỉ là cảm thấy chúng ta nên đưa cho Thống đốc Macao một cái bậc thang.”
Tô Lâm Lang cười, hỏi A Suy: “Cậu có biết khoảng thời gian trước PLA và quân đội Hoàng gia Anh đối đầu nhau ở eo biển Đài Loan không?”
Mọi người đều nói PLA đã lái tàu chiến vào eo biển Đài Loan để bắt giữ A Khôn, hơn nữa bọn họ đều biết căn cứ ma túy của A Khôn có hàng trăm người, tất cả đều chết, không có một ai chạy thoát khỏi PLA.
A Suy nhớ tới vẫn còn sợ hãi: “Anh A Khôn đúng là ăn gan hùm mật gấu nên mới dám trêu chọc PLA, anh ta đáng chết.”
Lại nói thêm: “Macao chúng tôi không giống vậy, chúng tôi là xã đoàn văn minh, chỉ chịu trách nhiệm thu nợ, không buôn bán ma túy.”
Tô Lâm Lang muốn rời thuyền, ánh mặt trời Macao khá chói khiến mắt cô không thoải mái.
Ông Gia Minh đúng lúc đưa kính râm đến, cô nhận lấy và đeo lên, sau đó nhìn thống đốc Macao Vô Miện mũm mĩm giống như Phật Di Lặc, lúc này Tô Lâm Lang mới lên tiếng: “A Suy, cậu nói mới thống đốc Vô Miện một tiếng, trong hai ngày này, chỉ cần ông ta giúp tôi để mắt đến đặc vụ Anh, sau khi quay về tôi sẽ mời ông ta uống trà của PLA, mà không làm để ông ta đến chỗ PLA ăn cơm tù.”
A Suy sửng sốt một chút mới đáp: “Tôi sẽ đi nói với ông ấy.”
Sau đó cúi đầu: “Chị dâu, tôi đi trước.”
Nhìn thấy A Suy rời đi, cuối cùng Hạ Phác Đình cũng ủ rũ bước ra khỏi phòng vệ sinh, bọn họ phải đến khách sạn lớn của nhà vua cờ bạc.
Cho dù là Hạ Phác Đình hay là mấy người vệ sĩ trong nhà đều cảm thấy nghi ngờ, nghi ngờ thống đốc Macao cúi đầu quá sảng khoái.
Sau khi xuống thuyền và chờ taxi, Quách Thụy: “Mợ Hạ chưa gặp thống đốc Macao Vô Miện, nhưng mợ đã hạ gục ông ta mà không tốn một người binh lính nào, có thể thấy mợ đã nổi tiếng khắp châu Á, có thể khiến họ đầu hàng mà không cần chiến đấu.”
A Quý: “Ông ta là người thông minh, nhanh chóng cúi đầu thì sẽ không phải nhận trận đòn không tên.”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận