Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 351:

.



Chương 351:
Đàn em của hắn nhìn nhau, rồi cười ồ lên.
Bà bầu ở cửa hàng kinh doanh băng bên cạnh một chống tay nạnh, nhẹ nhàng xoa bụng, trông có vẻ rất lo lắng.
Vì hắn đã nói vậy, Tô Lâm Lang bước vào trước, Hạ Phác Đình đỡ Quý Đình Hiên, ba người tiến vào cửa.
Băng đảng thôi mà, lối vào tầng một đều là tượng phật, dưới chân tượng phật là ghế của Lương Tùng, hai bên ghế không có nhiều người lắm, chỉ có bốn năm người. Họ vừa bước vào thì bang bang bang, toàn bộ cửa kể cả cửa sổ đều được mở ra.
Đột nhiên im lặng, Quý Đình Hiên nghe được giọng nói của cha anh ta. Ngay sau đó, có người từ sau tượng phật đẩy người ra, đúng vậy, đẩy, bởi vì Quý Đức bị trói vào một tấm ván, tấm ván có bánh xe, có thể lăn.
Tô Lâm Lang nhìn thấy, thì nghĩ đến lúc trang trại muốn giết lợn, họ sẽ trói lợn theo cách này, miệng ông ta bị nhét tất thối của ai đó, không nói được, chỉ biết ú ớ kêu.
Lúc này, sự thần kinh của Lương Tùng cũng lộ rõ, hắn cầm một cây phi tiêu, xoay hai vòng hoa phi tiêu rồi nhẹ nhàng ném ra, Quý Đình Hiên sợ hãi lùi lại, ngay cả Hạ Phác ĐÌnh cũng cảm thấy gió thổi qua quần.
Tô Lâm Lang không nhìn được khen ngợi: “Anh Tùng ném chuẩn quá.”
Giữa hai bắp đùi đều có khe hở, phi tiêu của Lương Tùng ném ra cắm vào giữa hai bắp đùi Quý Đức.
Ném dịch lên trên một chút là sẽ trúng chỗ đó của ông ta.
Lương Tùng có rất nhiều tủi thân, bắt đầu từ phụ nữ, hắn vỗ ngực: “Tôi mua cho cô Lý Phục Gia một chiếc đồng hồ giá trị hơn ba mươi vạn, còn mua cho cô ấy quần áo và túi không dưới hai trăm vạn, hiện tại cô ấy là bạn gái của tôi!”
Sau khi Cố Trấn Đông bị ông cụ Cố thu hồi quyền kinh tế và cảnh cáo Lý Phượng Gia, giấc mơ hào môn của cô ta tan vỡ. Cô ta tạm thời chuyển sang Lương Tùng. Nhưng giờ hắn là bạn trai chính thức, kết quả Quý Đức khiến cho hắn bị cắm sừng, hỏi xem liệu hắn có tức hay không.
Nói đến đây, hắn tức giận tột độ, liên tục ném hai phi tiêu, khiến Quý Đức kêu như lợn sắp bị làm thịt.
Lương Tùng vỗ mạnh vào ngực, nhìn Cố Đình Hiên, sau đó nhìn Tô Lâm Lang, cuối cùng mới nhìn Hạ Phác Đình: “Chủ tịch Quý cắm sừng tôi, tôi muốn phế ông ta, không quá đáng chứ?”
Hạ Phác Đình không nói gì, Cố Đình Hiên nhìn cha anh ta, còn cha anh ta thì nhìn chằm chằm vào chiếc vali dưới chân Lương Tùng đang giẫm lên. Trong vali có chứa chi phiếu và con dấu, trong ánh mắt của cha anh ta ngoài sự sợ hãi còn có sự tức giận và chán ghét.
Ông ta vì ngoại tình mà bị bắt cóc, con trai đến cứu, nhưng ông ta lại không vui, chỉ lo nhìn chi phiếu, hiển nhiên là muốn Cố Đình Hiên nhanh chóng thương lượng giá cả, ký chi phiếu để cứu ông ta.
Ông ta không muốn chết, càng không muốn bị Lương Tùng đâm thành phế nhân.
Chỉ có Tô Lâm Lang nói: “Không quá đáng chút nào, anh Tùng cứ đâm, muốn đâm thế nào thì đâm.”
Ở một mức độ nào đó có thể nói Lương Tùng và Tô Lâm Lang có vài phần giống nhau, hắn có thể làm ông lớn, ngoài việc sử dụng rìu giỏi, hắn có năng lực có thể đe doạ người khác, khiến người khác khuất phục.
Tô Lâm Lang đã nhìn thấy rìu của Lương Tùng, ở trên hông của hắn. Đó là một chiếc rìu nguyên khối bằng thép đặc biệt, có thể sử dụng ba mặt: đầu rìu để chém, lưỡi rìu để chặt, và cán rìu có thể dùng như một thanh đòn bẩy.
Hôm nay, Tô Lâm Lang không chỉ muốn tịch thu rìu của Lương Tùng mà còn muốn giải tán băng đảng của hắn ngay tại chỗ.
Nhưng nếu hắn tiếp tục làm loạn như vậy, họ sẽ không thể nói chuyện được. Cần phải khiến hắn bình tĩnh lại.
Hay nói cách khác, hắn phải ý thức được cô là đối thủ của hắn, hơn nữa hắn phải nghiêm túc tiếp đón đối thủ.
“Cô Lý Phụng Gia đâu, không ở đây sao, anh không lo lắng cho cô ta à?” Tô Lâm Lang vừa nói vừa chớp mắt.
Lương Tùng theo thói quen ngước mắt nhìn, Quý Đình Hiên vẫn đang giao tiếp ánh mắt với cha mình, chỉ có Hạ Phác Đình nắm chặt gậy, nhìn chằm chằm vợ. Tay trái Tô Lâm Lang đang lấy phi tiêu từ hộp phi tiêu của Lương Tùng, tay phải đã ném ra một chiếc. Sau đó, cô nhảy lên ghế của Lương Tùng, tiếp tục ném hai chiếc phi tiêu nữa và nhảy về phía trước.
Trong phòng có tổng cộng sáu thằng nhóc choai choai, bốn tên vây quanh Quý Đức, hai tên ở cầu thang, họ là những tên phản ứng nhanh nhất, đã bắt đầu rút rìu.
Tô Lâm Lang nhảy lên đồng thời ném áo gió, một tên nhóc choai choai bị áo che mất đầu, cùng lúc đó cô giẫm lên vai một tên khác rồi đá vào mặt hắn, chờ đến lúc đối phương kịp rút rìu ra thì cô đã ở trên cầu thang rồi.
Nhanh gọn, cô biến mất trên cầu thang.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận