Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 769:

.



Chương 769:
Cục trưởng Hunter và nữ cảnh sát đó rỉ tai vài câu, nữ cảnh sát lập tức cúi đầu, nói xin lỗi với Tô Lâm Lang, sau đó vươn tay, ra hiệu cho đôi vợ chồng này tiến vào sảnh bữa tiệc.
Cục trưởng Hunter cũng đứng bên cạnh, xoay người, tự mình ra hiệu mời Tô Lâm Lang tiến vào sảnh bữa tiệc.
Hiển nhiên, khi Hạ Phác Đình thật sự nổi giận, cục tình báo quân đội cũng không dám khiến sự việc đi quá xa, cho nên bọn họ lựa chọn lui một bước.
Có điều nguy cơ của nhóm đặc công vẫn chưa được giải trừ.
Cho nên khi vợ chồng Hạ Phác Đình tiến vào sảnh bữa tiệc, ngồi vào vị trí, một nhóm đặc công chung quanh sẽ tập trung giám sát vào bọn họ.
Mà bởi vì bị làm mất thời gian tại cửa ra vào, cho nên chờ đến khi vợ chồng Hạ Phác Đình đi vào thì nữ hoàng đã tới và đã đi rồi. Cho nên bọn họ bỏ ra hai trăm ngàn bảng Anh, nhưng thậm chí ngay cả mặt nữ hoàng cũng không nhìn thấy.
Chẳng qua bữa cơm này, vốn dĩ đã kém xa sự quan trọng của việc bước đi trên thảm đỏ.
Cho nên chỉ chốc lát sau các tân khách đã lục đục muốn chào tạm biệt, vợ chồng Hạ Phác Đình cũng thuận thế đi ra.
Đương nhiên, giao đấu của Tô Lâm Lang và thượng tá George vẫn đang tiếp diễn.
Chẳng phải sao, cặp vợ chồng Hạ Phác Đình mới vừa từ lối ra của khách quý bước ra thì đã lại nghênh tiếp Thượng tá George mặc đồ vest đeo giày da.
Anh và Tô Lâm Lang cùng đi tới, vừa khéo sắp xuống cầu thang. Anh ta đưa tay ra để ra hiệu cô nắm tay anh ta, cười nói: "Cô Tô, tôi đã sớm nghe nói cô đến từ Đại Lục nước Hoa, đúng rồi, tôi còn nghe nói cô có cha là một quân giải phóng nhân dân Đại Lục."
Tô Lâm Lang nói: "Tôi cũng đã sớm nghe nói thượng tá George và cha tôi đã từng là một quân nhân hết sức ưu tú."
Thượng tá George lại cười, còn nói: "Quân nhân Vương quốc Anh chúng tôi khác với quân giải phóng nhân dân Đại Lục, trên đất bằng bọn họ có biểu hiện không tệ, cho nên cuộc chiến với Triều Tiên, Việt Nam và Liên Xô đều đánh cũng được. Mà Vương quốc Anh chúng tôi ưu tú nhất là hải quân, đồng thực lực với hải quân là chiến đội không trung. Tôi nghĩ, ở phương diện này cả hai sẽ không thể so sánh, dù sao cho tới bây giờ quân giải phóng nhân dân Đại Lục thậm chí còn chưa có một chiếc hạm đội hải quân tốt, không phải sao?"
Vương quốc Anh cứ làm ồn muốn đánh trận, cũng là bởi vì bọn họ có hơn trăm ngàn chiếc chiến hạm Lekku trên toàn cầu, gần khu vực Đông Á đã có mấy ngàn chiếc.
Mà Đại Lục hiện tại, xác thực vẫn chưa thể so được với bộ đội chiến hạm của hạm đội Lekku.
Ở trên biển, Vương quốc Anh vẫn là bá chủ có tiếng có miếng.
Có điều làm một thượng tướng, khi Tô Lâm Lang đấu với người khác là dù cho đánh võ mồm cũng sẽ không thua.
Cô cố ý nói: "Nghe nói hạm đội trên biển của Vương quốc Anh đúng là rất lợi hại, nhưng mấy ngày trước tôi lại nghe bạn tốt của tôi là quý cô Megan nói, hạm đội Vương quốc Anh thậm chí ngay cả hải tặc cầm chiếc dao cùn, súng yếu cũng không bằng, hàng hóa ở Đông Á của cô ấy thường xuyên bị hải tặc cướp bóc, chuyện này nghĩa là sao?"
Làn da của thượng tá George rất trắng, nhưng tóc thì rất đen, hơn bốn mươi tuổi, ngũ quan rất đẹp trai, nhất là một đôi mắt xanh, mang khí chất thu hút, khi cười một tiếng nếp nhăn khóe mắt sẽ hằn rất sâu. Đây là một kiểu người đàn ông khôn khéo, lại trời sinh đã có thể nhận được sự yêu thích của phái nữ.
Đã xuống thang, đi qua một quảng trường lớn, còn phải lại trải qua một cửa kiểm tra bảo an mới có thể tiến về bãi đỗ xe.
Qua cửa kiểm tra bảo an, thượng tá George hoàn toàn không để ý đến Hạ Phác Đình, chỉ nắm tay Tô Lâm Lang mãi.
Nhắc đến chuyện hàng hóa Megan bị cướp, anh ta sửng sốt giây lát, chợt cười nói: "Tôi nghĩ đây chẳng qua là sự kiện ngẫu nhiên thôi!"
Sự thật là Methamphetamine của Megan chính là anh ta cướp.
Cướp đi để nhóm tay buôn ma túy chế ma túy, cũng như để phá giá Cảng Thành. Cho nên A Khôn là trùm ma túy, thật ra thượng tá George cũng vậy. Thậm chí, toàn bộ chính phủ Vương quốc Anh trong mắt nhân dân Cảng Thành chính là một trùm buôn ma túy khổng lồ, bởi vì là chính phủ Vương quốc Anh đang dung túng A Khôn buôn lậu ma túy.
Có điều đương nhiên thượng tá George sẽ không thừa nhận.
Tô Lâm Lang liếc Hạ Phác Đình một cái, lại cố ý nói: "Tôi cũng nghĩ hẳn là ngẫu nhiên thôi, dù sao hải quân hoàng gia Vương quốc Anh có danh xưng có thể hùng bá toàn bộ Đông Á, sẽ không khả năng hàng hóa thương nhân nhà mình đều bị hải tặc cướp mỗi ngày, chẳng lẽ là, thực lực của các anh thậm chí không bằng quốc gia chỉ xếp ở hàng thứ ba, thứ bốn như mấy quốc gia Myanmar, Philippines?"
Thượng tá George vừa định nói đương nhiên.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận