Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 521:

.



Chương 521:
Jack muốn thoát khỏi sợi dây thừng nhưng bây giờ anh ta đang nằm còn sợi dây thừng thì bị Tô Lâm Lang thắt thành nút chết, một đầu bên kia có lẽ ở độ cao một mét năm mươi. Anh ta nằm thì có thể bị thắt chết nhưng anh ta vẫn nhớ nhất định phải thoát khỏi Tô Lâm Lang,
Dây thừng siết quá chặt, anh ta không nói được.
Đương nhiên Tô Lâm Lang cũng không muốn để anh ta nói chuyện. Không chờ đối phương trả lời, cô lùi lại mấy bước, đâm dao găm về phía dưới của Jack không chút chần chừ rồi ngoảnh lại, nói: "Được rồi, bây giờ anh chỉ còn một viên tinh hoàn. Nếu còn không nói thì thật đáng tiếc, sau này e rằng anh sẽ biến thành đào kép rồi. Tôi hỏi anh lần nữa, vàng ở kho nào của các anh?"
Cái gọi là đào kép ở nước Anh chính là thái giám như lời Đại Lục hay nói.
Một người đàn ông sắp trốn thoát bằng hải vận còn không quên quyến rũ con gái, biến thành thái giám thì còn làm gì được?
Thân dưới Jack đau đớn kịch liệt, lại lắc đầu liên tục, dùng tay trái kéo dây thừng, cố sức kéo ra một chút nhưng không thể thở được.
Thấy đối phương bị dây thừng siết chặt đến mức mặt biến thành màu gan heo, Tô Lâm Lang nhấc đầu anh ta lên để anh ta có thể hít thở chút không khí, hỏi lại lần nữa: "Vàng ở kho hàng nào của các anh?"
Jack không trả lời mà kêu lên: "Help!"
Tô Lâm Lang thả lỏng tay, giơ tay lên, đấm mười mấy đấm liên tục vào miệng Jack. Cô đấm nát cả tay mình, có lẽ răng đối phương đã rơi gần hết, lúc này mới thả lỏng, hỏi lần nữa: "Vàng ở khoang nào của các anh?"
Một người phụ nữ Chính phủ cảng nhỏ nhắn xinh xắn lại cưỡi lên đầu một người đàn ông da trắng cao lớn, vẻ mặt phẫn nộ như thần chết.
Jack không thể ngờ được cô gái Chính phủ cảng anh ta luôn tưởng rằng diễm ngộ, đối xử như tình một đêm lại mạnh mẽ như vậy. Anh ta vừa đau đớn vừa sợ hãi, trong mắt tràn đầy mờ mịt và hoảng hốt.
Tô Lâm Lang thấy anh ta sắp không thở được, kéo anh ta đứng lên chút, như thế anh ta sẽ không ngạt thở mà chết.
Jack ói ra một đống răng. Anh ta còn chưa kêu được một tiếng help, Tô Lâm Lang đã thả lỏng tay, lại đấm một hơi, cho anh ta hít thở một chút rồi đấm tiếp. Quả đấm như mưa rốt cuộc đấm đến lúc Jack nới lỏng tay trái, giơ cao tay lên đầu hàng, lúc này cô mới đỡ anh ta lên.
Jack nhìn máu tươi phun trào ở đũng quần, nhổ một bãi đỏ đỏ trăng trắng toàn là răng và máu ra, nói: "Kho hàng thứ tư."
Cửa kho hàng thứ tư đang khóa, xem ra anh ta không nói dối.
Tô Lâm Lang móc điện thoại trong túi ra: "Alo?"
Tống Thời Vũ lập tức trả lời: "Cô chủ, tôi ở đây."
Tô Lâm Lang đặt điện thoại xuống đất, vừa trói Jack vừa hỏi: "Cậu cả của anh tới chưa? Ở đây có bao nhiêu vệ sĩ?"
Tống Thời Vũ nói: "Đã tới, chỗ chúng tôi có năm người."
Từ khi Trương Hoa Cường bị bắt, phần lớn vệ sĩ nhà họ Hạ đã đi hải vận, bây giờ chỉ có thể triệu tập năm người.
Tô Lâm Lang nói: "Tôi đi tìm vàng trước, khẳng định trên tàu có vàng rồi sẽ báo cho các anh hành động."
Tuy cô đoán Tiền Mễ Lị sẽ đưa vàng đi nhưng phải tận mắt nhìn thấy vàng nếu không thì không thể để đám vệ sĩ đi mạo hiểm.
Jack đã bị cô đánh tới mức hoàn toàn không còn sức chiến đấu nữa rồi.
Tô Lâm Lang dùng dây thừng trói gô anh ta lại, mở một cái rương sợi bông ra, lấy một nắm to, kéo tóc Jack, chờ anh ta há miệng thì nhét một nắm to sợi bông vào chặn miệng anh ta lại rồi mới cầm dao quân dụng ra khỏi kho hàng.
Đây là kho hàng số năm số bốn ở sát bên cạnh.
Tàu sắp rời bến rồi, có lẽ đoàn thuỷ thủ ở lầu một hoặc ở trên boong tàu, lầu hai không có ai.
Nhưng Tô Lâm Lang vẫn nhìn trước sau trái phải một lượt, xác định không ai thấy mới cầm dao quân dụng lên, nhắm về phía trước, một dao mở cái khoá lớn ở cửa kho để hàng hoá chuyên chở.
Dao quân dụng chém sắt như chém bùn lướt qua, cái khoá lớn mở ra, Tô Lâm Lang mở cửa kho bước vào. Quả nhiên trong kho hàng này không chứa sợi bông mà là toàn rương bằng gỗ khổng lồ.
Rương chất trong kho này không nhiều lắm, chỉ nằm ở chính giữa, có mấy cái rương gỗ lớn. Tô Lâm Lang nhìn khoá trên rương gỗ, cầm dao lên mở khoá một cái rương lớn, mở nắp ra.
Vóc người cô không cao, không thấy được bên trong, vậy nên phải nhảy lên nóc rương,
Bên trong là vàng khối màu vàng, nhìn độ tinh khiết thì đúng là vàng thật.
Đúng như lời Tiền Phi Long, lần này Tiền Mễ Lị định đưa vàng tới châu Phi.
Tô Lâm Lang không nản lòng vì chuyện này. Cô lấy một ít thỏi vàng ra đặt lên đất rồi đào tiếp xuống dưới, cuối cùng, trái tim cô thắt lại, vì cô mò tới một tầng vải vóc, lấy dao găm ra xẻ vải, cô đào sâu hơn vào trong, còn một lớp chất liệu bằng da chặn lại, vừa thấy đã biết có vấn đề. Cô dứt khoát nhảy vào trong rương, đào vàng thỏi ra, rút ra một cái hộp da lớn ở giữa.
Mất rất nhiều công sức cô mới đưa được cái hộp da ra giữa đống vàng, mở khoá hộp da ra tiếp, đúng rồi, đây chính xác là vàng thỏi rồi.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận