Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 849:

.



Chương 849:
Thiết bị truyền tin vô tuyến được mở ra, Hạ Phác Húc có thể liên lạc với công an, nhưng anh ta sợ bứt dây động rừng nên không dám liên lạc.
Tay Hạ Phác Húc đang ôm vali tiền run rẩy, đột nhiên anh ta nghe thấy tiếng âm nhạc và tiếng bước chân ở bên ngoài vang lên, Cố Mãn Quán gõ cửa: "Phác Húc, khách tới rồi, đừng ngủ nữa, mau dậy đi."
Hạ Phác Húc vội vàng mở cửa ra, anh ta xách vali tiền đi theo.
Cố Mãn Quán luống cuống tay chân: "Anh Khôn đã lên tàu rồi, đang chờ anh đó, vậy mà anh còn ngủ được?"
Hạ Phác Húc cầm theo vali tiền chú ý quan sát, chỉ thấy hành lang có ba bốn tốp nhỏ, tất cả đều mặc áo phông đen, người cao lớn, bọn họ đều là những gương mặt mới, bọn họ cũng cầm theo súng AK, vừa nhìn là biết thuộc hạ của A Khôn.
Tất cả mọi người đều nhìn Hạ Phác Húc, ánh mắt giống như nhìn thấy một con dê béo bở vậy.
Đám người đi vào sòng bạc, bên trong đèn LED đang nhấp nháy, âm nhạc đã được bật, có mấy cô gái đang múa cột, rượu và trái cây cũng đã được bày lên.
Ngay vị trí trung tâm chính là bàn chơi baccarat, có một người đàn ông có mắt ếch rất lớn, nhưng dáng người vạm vỡ, khuôn mặt thì xấu xí ngồi đó, Hạ Phác Húc đã từng nhìn ảnh người này, anh ta nhận ra, ông ta chính là A Khôn.
Có một người rất cao, khuôn mặt giống y như cao bồi Jack, Hạ Phác Húc cũng từng nhìn ảnh chụp, biết người này chính là người lột da đầu Mã Thái, A Thang.
Còn có một người không quá cao, chỉ khoảng một mét sáu mươi lăm, không ra nam không ra nữ, gầy trơ xương, nhìn thoáng qua thì tưởng rằng là đàn ông, nhưng nhìn kỹ phát mới phát hiện đó là một cô gái. Thật ra Hạ Phác Húc cũng nhận ra cô ta, anh ta từng xem ảnh chụp của cô ta, biết cô ta, cô ta chính là A Hà.
Thế nhưng dù trong lòng đã có chuẩn bị, nhưng khi Hạ Phác Húc nhìn thấy A Hà, anh ta vẫn hoảng sợ.
A Hà mặc một chiếc áo phông đen rất rộng, người gầy như bộ xương khô vậy, hơn nữa đầu cô ta còn bóng loáng, có thể phát sáng, cổ và cánh tay của cô ta lộ ra không biết là đen hay bẩn, mà lại có một màu nâu bẩn thỉu.
Ánh mắt cô ta còn có sự hung ác, ác độc, mang theo hận thù.
Khi cô ta nhìn chằm chằm người khác, ánh mắt đó giống như muốn ăn thịt người ta vậy.
A Khôn không biết Hạ Phác Húc, ông ta dùng tiếng phổ thông không được tự nhiên hỏi: "Anh là người ở đâu?"
Hạ Phác Húc đã học tiếng phổ thông rất tiêu chuẩn, anh ta nói: "Người giang hồ mà thôi, đã nghe đại danh của anh Khôn từ lâu."
Có lẽ A Khôn không nghe hiểu câu này, ông ta vừa ra hiệu cho Hạ Phác Húc ngồi xuống, vừa nghiêng tai nghe A Hà nói gì đó.
A Hà nói xong, cô ta ngẩng đầu lên, quát mấy cô gái đang múa cột: "Cút!"
Một tiếng này dọa Cố Mãn Quán sợ run rẩy, anh ta thử thăm dò: "Anh Khôn, bọn họ nhảy không đẹp sao?"
A Khôn là đại ca, đương nhiên ông ta không nói gì, vẫn là A Hà nói.
Dây thanh quản của cô ta giống như đã bị phá huỷ, giọng nói vô cùng khàn, nhưng giọng nói khàn đặc này khiến cô ta là một người tuy rất gầy, cũng không tính là cao, có cảm giác không dễ chọc.
Cô ta nói tiếng Quảng Đông: "Đánh bạc thì đánh bạc, đừng ra vẻ lão đại ca chúng tôi!"
Cố Mãn Quán vội đuổi các cô gái kia xuống, anh ta cũng thúc giục Hạ Phác Húc: "Mau ngồi xuống, chúng ta chơi thôi."
Nhưng lúc này A Hà lại nói: "Đợi đã!"
Cô ta đi thẳng về phía Hạ Phác Húc, không nói gì, giơ nắm đấm, đấm vào mũi anh ta.
Đúng vậy, cô ta tiến lên, không nói lời nào đã đánh người.
Hạ Phác Húc lảo đảo lùi về sau, đầu choáng váng, mũi chảy máu.
A Hà ném vali tiền nên bàn, cô ta mở ra, xếp từng xấp tiền ra trước mặt Hạ Phác Húc, vừa ngửi vừa liếm giống như con chó, liếm hết số tiền thì lại cất tiền vào vali, cô ta cúi đầu với A Khôn: "Anh Khôn, là tiền thật, đô la, một trăm vạn."
A Khôn cười, ông ta lấy khăn tay trên bảo, ý bảo A Thang đưa cHạ Phác Húc Hạ Phác Húc, ông ta cũng cười nói bằng tiếng Quảng Đông: "Cô gái này là con nuôi của tôi, con bé là cô gái rất đáng yêu, chỉ là hơi thỗ lỗ, mong anh không để ý."
Hạ Phác Húc đã xem hai bộ <>, anh ta cũng biết phim đó quay không tồi.
Anh ta cũng từng gặp ông tư Viên, ông sáu Lục và Lương Tùng, đều là những đại ca tiếng tăm lừng lẫy ở trong giới xã hội đen, nhưng nếu so bọn họ với A Khôn thì quả thật không so được.
Mà A Hà, thậm chí lúc này Hạ Phác Húc còn nghi ngờ, anh ta cũng không tin cô ta là người cung cấp thông tin cho cảnh sát.
Cô ta ngoài không có yết hầu, thì hoàn toàn không giống phụ nữ, ngực cô ta bằng phẳng, cánh tay rất nhỏ, nhưng tất cả đều là cơ bắp, góc cạnh trên mặt rõ ràng, giống như là dùng dao cắt ra vậy.
Cô ta cung kính đứng phía sau A Khôn, hai mắt u ám, đề phòng mọi người cần đề phòng.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận