Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 678:

.



Chương 678:
Lại nói đến mấy ông cụ.
Quý Thuyên thấy mặt Quý Đức vàng như nến, ông ta bèn đưa tay lên sờ, phát hiện Quý Đức bị sốt, còn rất nóng, nhưng tạm thời ông ta không nói ra.
Vừa nãy Tô Lâm Lang ra tay quá nhanh, lại quá máu me, Quý Thuyên già rồi, ông ta sợ tới đái cả ra quần.
Đương nhiên, đứng trước việc lớn thì ông ta có thể nhẫn nhịn việc nhỏ như thế này.
Cố Thiên Kỳ cũng vậy, không phải sợ Tô Lâm Lang giết người, mà là sợ cô không gánh nổi.
Cho dù là Hạ Trí Hoàn, lúc trước Lê Hoàn ám sát Hạ Phác Đình ở bệnh viện Đức Minh, ông ấy từng thấy Tô Lâm Lang vung kiếm, nhưng hai sát thủ bốn con mắt đã đủ khó đối phó rồi, cô nói để cho ba người cùng lên, nhỡ bị thương thì sao?
Ba ông cụ đồng thời ngẩng đầu nhìn Hạ Phác Đình, Hạ Trí Hoàn nói: “Như vậy là đủ rồi, còn lại giao cho tư Viên đi.”
Cố Thiên Kỳ cũng nói: “Phác Đình, còn lại giao cho tư Viên và sáu Lục đi, cô Tô không cần mạo hiểm nữa đâu.”
Hạ Phác Chú đang trong giai đoạn không sợ trời chẳng sợ đất, cậu ta xông lên nói: “Ông nội đừng lo chị dâu nhất định sẽ thắng!”
Hạ Phác Đình nói với giọng lạnh tanh: “Em tránh sang một bên đi!”
Sau đó anh lại nói với mấy ông cụ: “Việc chuyên nghiệp thì giao cho người chuyên nghiệp, em gái rất chuyên nghiệp trong lĩnh vực này, chúng ta đứng xem là được.”
Hạ Trí Hoàn im lặng một lát, cũng nói: “Trước giờ thể lực của Lâm Lang nhà tôi tốt hơn Phác Đình một chút, con bé muốn làm gì thì để nó làm đi. Phác Đình nói đúng, việc chuyên nghiệp phải giao cho người chuyên nghiệp.”
Cô Thiên Kỳ gật đầu, nhưng vẫn nói: “Quá nguy hiểm!”
Nếu người khác nói thể lực của mình không tốt thì Hạ Phác Đình còn sẽ giận, nhưng người nói lại là ông nội của anh, sao mà giận được?
Hơn nữa Hạ Phác Đình cũng không cảm thấy thể lực của bản thân kém, mà là vợ anh quá khỏe.
Ba giờ sáng nay cô mới ngủ, sáu giờ sáng đã dậy, nhưng lúc này mặt cô hồng hào như hoa đào mùa xuân, ánh mắt sáng ngời, có vẻ rất là tràn đầy năng lượng, chuyện giường chiếu tối qua có vẻ chả có ảnh hưởng gì đến cô cả.
Hạ Phác Đình nói mấy câu với mấy ông cụ, sau đó lại đi nhìn chằm chằm Lưu Bội Cẩm.
Trực giác nói cho anh Lưu Bội Cẩm không đơn giản, cô ta đang chờ cơ hội để phản công, lấy mạng vợ của anh.
Mà hành động của vợ anh lúc này là quân tử nước lớn đối đãi với tiểu nhân đê tiện, lấy sự thuần túy như thép đối đãi với một đám người âm hiểm, xảo trá.
Cô muốn làm cho chúng sợ hãi, nhưng rất có thể cô cũng bị chúng đánh lén, anh phải trông chừng thật kỹ, không cho chúng cơ hội.
Lại nói đến Tô Lâm Lang.
Nghe cô hỏi xong, ba sát thủ đưa mắt ra hiệu cho nhau, sau đó gật đầu đồng ý rất dứt khoát.
Một người trong số đó ngẩng đầu lên, còn dùng giọng Đài Loan điệu đà nói: “Thật ra tôi rất kính trọng và ngưỡng mộ giang hồ Cảng Phủ, cũng rất tán thưởng nghĩa khí anh em, đội trời đạp đất của các người. Hôm nay được đánh với cô Tô là vinh dự của tôi.”
Sau đó hắn khom lưng rồi nói: “Xin hãy cởi trói và đưa súng cho tôi!”
Ông sáu Lục đột nhiên cười: “Các người ba đánh một, đại ca của chúng tôi còn là phụ nữ, muốn ba khẩu súng, chẳng lẽ các người không cảm thấy mình quá đê tiện à?
Ông tư Viên khoanh tay tiến lên, cũng nói: “Trong từ điển của Yamaguchi các người chỉ có thắng thua, không có liêm sỉ à?”
Nước Hoa là nước lớn, làm người phải biết lễ nghĩa, liêm sỉ.
Cho dù Lương Tùng ép buộc phụ nữ mại dâm, thu tiền bảo vệ của gái phố ga, nhưng hắn đánh cờ hiệu là kính già yêu trẻ, còn xây dựng hình tượng rằng bản thân là một quý ông, không bắt nạt phụ nữ.
Tổ chức Yamaguchi thì khác.
Trong mắt chúng chỉ có mục đích, quá trình không quan trọng.
Vì giữ được chân, ba đánh một cũng không thành vấn đề.
Chúng cũng cần súng, bởi vì như vậy mới có cơ hội thắng, không có súng thì khả năng thắng gần như bằng không.
Tên sát thủ vừa nãy cười dập đầu, nói bằng tiếng Trung: “Tôi nghĩ, nếu cô Tô công phu hơn người thì ba khẩu súng quèn cũng chẳng là gì cả, tôi nguyện ý đánh một trận cũng chỉ vì vinh hạnh được làm vong hồn tiếp theo dưới kiếm của cô Tô.”
Ishida Shoroku gật đầu, Lưu Bội Cẩm cũng gật đầu.
Tên sát thủ này cũng khá nổi danh, bởi vì hắn từng ám sát một ứng cử viên Tổng thống thân Đại Lục và xa cách Nhật Bản, thành công thay đổi đường lối chính trị của Đài Loan, gây cản trở việc thống nhất hai bờ đất nước.
Có thể ám sát thành công, một phần là do hắn là loại người không biết xấu hổ, không có giới hạn đạo đức!

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận