Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 426:

.



Chương 426:
Bá tước Tiền và Hạ Trí Hoàn ngồi cùng một chỗ, cách khá xa, không nghe được những người trên khán đài nói gì.
Nhưng mà Tiền Phi Long luyện quyền mỗi ngày, người luyện cùng không phải người da trắng thì là người Ấn Độ, bá tước Tiền nghĩ rằng trận này con ông ta thắng chắc.
Ông ta còn tranh thủ thời gian rảnh để nói chuyện với Hạ Trí Hoàn về ngân hàng Hắc Mã, cũng kiến nghị nhà họ Hạ gia nhập, bạn lâu năm khó có dịp gặp nhau, ông ta còn tiết lộ cho Hạ Trí Hoàn, ám chỉ rằng bên ngoài thì nhà họ Tiền cũng bình thường, nhưng ngầm thì thật ra còn kiếm được nhiều hơn Hạ Thị - vị trí thứ nhất trên bảng tài phú.
Các gia tộc càng khổng lồ thì càng có mối liên hệ chặt chẽ, như vậy thì có thể điều khiển thị trường tài chính tốt hơn.
Lúc này, ở trên võ đài, Tiền Phi Long phụ trách đánh bại Tô Lâm Lang, còn bá tước Tiền sẽ thuyết phục Hạ Trí Hoàn, khuyên ông ấy từ bỏ sản nghiệp cực khổ gây dựng còn không kiếm được tiền, thừa dịp cơ hội tốt là hai nước đang đàm phán để kiếm một khoản tiền nhanh.
Ông ta không cho rằng con trai sẽ thua, thậm chí còn không nghĩ rằng con ông ta sẽ bị đánh.
Ông ta còn đang lo lắng, sợ con trai ra tay quá nặng, làm Tô Lâm Lang bị thương nặng, như vậy thì ông ta khó nói với Hạ Trí Hoàn.
Biến cố xảy ra ngay trong chớp mắt, cô gái mặc bộ đồ đỏ bay lên trời, hai chân ra sức đạp ở giữa không trung, cánh tay mảnh khảnh đeo bao tay quyền anh to bự, cô xoay tròn cánh tay rồi tung ra ba quyền, sau đó ngã văng ra ngoài.
Bá tước Tiền không nhịn được mà tru lên, Hạ Trí Hoàn cũng bất ngờ đến kêu ra tiếng.
Châu chấu đá xe, bá tước Tiền vốn tưởng rằng đây là một trận đấu áp chế tuyệt đối, nhưng rồi ông ta thấy con mình đang bị chảy máu.
“Gia Minh, Gia Minh!” Hạ Phác Đình ngồi xe lăn cũng kêu to, thật ra Ông Gia Minh đã nhảy lên trước rồi.
Tiền Phi Long ngã vào vòng bảo hộ, Tô Lâm Lang giống như một tia chớp màu đỏ, lướt qua rào chắn bay ra ngoài.
Nếu không có ai giữ thì cô sẽ đụng vào tường, trên tường toàn là những cái móc câu bằng kim loại để treo thiết bị tập thể hình, với tốc độ nhanh như vậy thì những cái móc đó sẽ trở thành vũ khí sắc bén, đâm thủng người cô.
Ông Gia Minh nhảy lên cao, anh ta kéo chân Tô Lâm Lang, muốn xách cô về.
Nhưng cô ở trên lôi đài cao một mét, lại thêm chiều cao của Tiền Phi Long, nhảy quá cao, anh ta không giữ chặt, ngược lại còn cản trở cô, dẫn tới mặt cô hướng xuống đất, ngã văng ra ngoài.
Nếu ngã xuống đất thì xương cổ của cô sẽ đứt làm đôi ngay lập tức.
Trong tiếng kêu la của mọi người, Ông Gia Minh cũng kêu to rồi xoay người, lại thấy Johnny Trần ở phía sau anh ta cũng nhảy lên cao, đầu anh ta đụng phải đầu Tô Lâm Lang, “bịch” một tiếng, Johnny Trần và Tô Lâm Lang cùng rơi xuống.
Johnny Trần đụng trúng tường, Tô Lâm Lang cong nắm tay về phía xe lăn của Hạ Phác Đình, cả người cả xe bị cô đâm cho văng ra xa, Tô Lâm Lang lảo đảo chạy về phía trước vài bước, sau đó quay đầu trở về lôi đài không chút do dự.
Hiện trường rất là hỗn loạn, nhưng trận đấu vẫn tiếp tục, thắng bại còn chưa phân.
Máu mũi của Tiền Phi Long nhỏ giọt trên sàn đấu thành một vũng khá lớn, anh ta quỳ trên mặt đất.
Trọng tài đang đếm ngược, Tô Lâm Lang nhảy lên đánh quyền rồi hét to: “Dậy đi cái tên cặn bã này, tiếp tục đánh!”
“Ha ha, cô à, xin hãy bình tĩnh!” Trọng tài kêu: “6,7, được rồi, tiếp tục trận đấu!”
Tiền Phi Long bị liên hoàn quyền đánh đến đầu ong ong, nhưng như vậy chưa đủ để làm anh ta mất sức chiến đấu. Mà trong thi đấu thì chuyện các tuyển thủ mắng chửi thô tục là bình thường, mọi người cũng hay chửi những câu như con gái điếm hay đờ mờ linh tinh.
Ai là người bị chọc giận trước thì sẽ mất lý trí rồi thua trận đấu, cuối cùng Tiền Phi Long cũng nhận ra rằng bắt đầu từ tối qua đến giờ Tô Lâm Lang liên tục chọc giận anh ta. Anh ta đứng dậy, lau máu mũi rồi liên tiếp tung ra ba quyền.
Nắm đấm của anh ta mang theo tiếng gió vun vút và lực áp bách rất lớn, tuy rằng Tô Lâm Lang nhanh chóng di chuyển và né được, nhưng cô cũng bị dồn vào một góc. Cô có thể chạy thoát lúc này, nhưng không thể cứ trốn mãi thế, sớm muộn gì cũng bị anh ta đánh trúng.
Tiền Phi Long biết cô không đeo hàm bảo hộ nên cũng không nhắm vào mặt cô, anh ta định đánh nát xương sườn của Tô Lâm Lang.
Sức anh ta khỏe hơn cô ít nhất ba lần, nếu bị đánh trúng thì xương sườn của cô sẽ gãy ngay, ít nhất phải nằm trên giường hai tháng mới bình phục.
Anh ta tung một quyền, cô khom lưng né, xoay người bỏ chạy.
Tiền Phi Long đánh đến đỏ mắt, nắm tay dùng sức, chạy như điên, muốn đánh bay Tô Lâm Lang đang chạy trốn từ phía sau.
Nhưng mà anh ta quá nóng nảy, mà nóng nảy thì rất dễ sai lầm, anh ta định tung ra một quyền, nhưng dưới chân lại bị trượt.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận