Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 466:

.



Chương 466:
Nói chuyện thì nói cho tử tế, chồng lại chơi xấu trong lúc mấu chốt, Tô Lâm Lang không vui.
Thân thủ và tốc độ phản ứng của cô nhanh đến mức anh không tưởng tượng nổi.
Cô rất tức giận, thế là Tô Lâm Lang lên gối theo bản năng.
Nhưng lúc này, giọng cậu cả Hạ có vẻ thấp thỏm: “Dù sao cũng là anh ở trên, anh là đàn ông, bẩm sinh thể năng đã tốt hơn em, anh mà làm nhanh thì có lẽ em còn đau hơn. Nếu thấy đau thì em cứ nói, anh sẽ dừng lại ngay, được không?”
Nếu nói thể năng của mấy tên quái vật cơ bắp như Tiền Phi Long tốt hơn mình thì Tô Lâm Lang thừa nhận.
Nhưng Hạ Phác Đình triền miên trên giường bệnh gần một năm, hầu như không có cơ bắp, anh lấy đâu ra tự tin mà cho rằng thể năng của anh hơn cô?
Nhưng mà bỏ qua cái sự tự tin mù quáng không biết từ đâu ra này, Tô Lâm Lang vẫn rất thích ông chồng tư bản có hơi xấu tính, nhưng trước giờ rất ôn hòa với cô, sinh hoạt cá nhân của anh cũng sạch sẽ, hơn nữa anh còn rất biết kiếm tiền.
Được rồi, tranh thủ lúc này cô cũng nhìn xem, khi anh tấn công thì sẽ mạnh đến mức nào!
Hai người đã kết hôn được một năm, thế mà lúc này mới là nụ hôn đầu tiên chân chính. Ban đầu anh chỉ mơn trớn nhẹ nhàng thăm dò, thấy vợ không phản đối thì hôn sâu hơn, tùy ý hưởng dụng sự ngọt ngào nơi đầu môi cô.
Trong khoảng thời gian này anh cũng tập thể hình, thế nên lượng hô hấp đúng là không tồi.
Môi anh mỏng và thô ráp hơn môi cô, cảm giác tê tê, tuy rằng có tính công kích mạnh, nhưng Tô Lâm Lang cũng không thấy đau, ngược lại, cô cảm thấy trải nghiệm không tồi.
Cô cũng ý loạn tình mê, nhịn không được mà hừ nhẹ một tiếng.
Hạ Phác Đình lập tức ngẩng đầu: “Anh làm đau em à?”
Em gái nhỏ khép hờ mắt, đôi môi hồng hào căng mọng khẽ nhếch, cô đột nhiên ngẩng đầu rồi chủ động hôn anh.
Thế là cô cũng thích!
Lúc này cậu cả Hạ cuối cùng cũng cảm thấy bản thân tìm lại được tôn nghiêm đàn ông.

Lần này anh ngồi trên xe lăn suốt một tháng cũng chưa dám đứng lên lần nào, hôm nay đi chụp CT, có thể thấy được sau khi cắt chỉ thì vết thương trên đầu gối đã hoàn toàn lành lại, bác sĩ nói chỉ cần không dùng sức quá tải thì sẽ không tái phát nữa.
Thái độ của vợ cũng khiến Hạ Phác Đình tự tin không ít.
Đương nhiên, tuy rằng anh không có kinh nghiệm, nhưng vệ sĩ của anh thì có.
Johnny Trần, Ông Gia Minh, Tống Quảng Vu và A Quý đều truyền thụ cho cậu cả không ít kinh nghiệm, thế nên bây giờ Hạ Phác Đình đã biết lần đầu tiên không lâu là chuyện bình thường.
Giống như ăn tiệc vậy, món đầu tiên chỉ coi là khai vị, cơ thể anh đã bình phục, anh có cả đêm để hưởng dụng, có thể lót bụng trước, sau đó lại ung dung nghỉ ngơi, chỉnh đốn rồi lại ăn món chính.
“Em mệt lắm rồi đúng không?” Cậu cả Hạ cảm thấy chưa đã thèm, Tô Lâm Lang lại bật đèn tường lên, trên tay cầm bản kế hoạch thương vụ, cô hỏi: “anh nói quy hoạch của em có vấn đề, ở chỗ nào vậy?”
Mới xong việc đã nói chuyện công việc, có phải thể lực của cô quá tốt không?
Nhưng mà tổng cộng cũng mới năm phút, cô không mệt là chuyện bình thường.
Lại nói, từ năm Hạ Phác Đình sáu tuổi, mỗi khi các siêu thị, công ty mậu dịch quy lớn ra báo cáo tài chính của mỗi năm, anh và Hạ Trí Hoàn, Hạ Chương sẽ cùng nhau thảo luận, xem là vì sao công ty này kiếm lời, vì sao công ty nọ thua lỗi, vấn đề ở đâu, nên giải quyết như thế nào.
Có hai đời người dốc hết tâm huyết bồi dưỡng, Hạ Phác Đình có khả năng phán đoán vô cùng chuyên nghiệp ở rất nhiều mặt.
Tuy rằng Hạ Thị chưa khai thác sản nghiệp làm đẹp, nhưng anh chỉ cần nhìn lướt qua là thấy được vấn đề.
Anh nói: “Em muốn chuyên bán mỹ phẩm giá rẻ ở Đại Lục và Cảng Phủ, ý tưởng này rất tốt, nhưng chắc chắn sẽ thất bại.”
Tô Lâm Làng nhíu mày, cô từng xem túi mỹ phẩm của đám Lý Trân, Bao Hương Hương, bên trong đều là những món mỹ phẩm rẻ tiền, mỹ phẩm dưỡng da, bảng mắt và chuốt mi đều là hàng kém chất lượng.
So với diễn viên phim người lớn, mỹ phẩm của gái phố ga chỉ có càng kém hơn.
Tô Lâm Lang có thể bàn chuyện hợp tác mậu dịch nước ngoài với chính phủ tỉnh Quảng, nhập khẩu chính quy một số mỹ phẩm giá rẻ ở Đại Lục, giá cả càng thấp hơn so với thực tế, cô cảm thấy lợi nhuận rất cao.
Sao Hạ Phác Đình lại nói cô chắc chắn sẽ lỗ?
Bởi vì đây không phải lĩnh vực bản thân am hiểu, Tô Lâm Lang lựa chọn nghe lời cậu cả Hạ, cô hỏi một cách chân thành: “Vì sao?”
Thấy khuôn mặt đỏ ửng sau khi ân ái của vợ tràn đầy nghi hoặc, cậu cả Hạ bắt đầu ngo ngoe rục rịch, anh lại nói: “Em từng thấy túi trang điểm của các cô gái ở Cửu Long chưa, có biết sản phẩm họ dùng xuất phát từ đâu, có đặc tính gì không?”
Tô Lâm Lang chọn ngành công nghiệp làm đẹp là vì tiêu chuẩn của nó rất thấp, thích hợp cho các cô gái không có bằng thấp, kỹ thuật.
Nhưng cô vốn là một tướng quân, biết giết người đánh nhau, lại không hiểu cầm kỳ thư họa, phấn son bút mực.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận