Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 953:

.



Chương 953:
Về phần theo dõi và quay chụp, Hạ Phác Hồng không am hiểu theo dõi, nhưng đơn vị của cậu ta có camera quân sự đặc biệt loại siêu nhỏ, có thể cung cấp cho đám người theo dõi thượng tá George sử dụng.
Hạ Phác Hồng muốn lấy hết những gì cậu ta có lại đây, thế nên cậu ta muốn trở về đơn vị một chuyến.
Cậu ta còn oán trách anh cả, bởi vì nếu hôm qua anh cả nói chân tướng cho cậu ta luôn thì cậu ta đã có thể mang đồ đến trước.
Đương nhiên, lúc ấy Hạ Phác Hồng cũng không biết Tô Lâm Lang đã liên động bao nhiêu người để bắt được đặc công số một của Anh, lại chuẩn bị bao nhiêu thủ đoạn, cậu ta cho rằng chỉ có mỗi bản thân và cô chiến đấu.
Nhưng mà Tô Lâm Lang lại đưa cho cậu ta một dãy số điện thoại và nói: “Trở về thì phiền quá, em gọi cho Trình Siêu hoặc Tề Tự đi, họ cũng sẽ tham gia nhiệm vụ lần này, bảo họ mang vũ khí đến.”
Hạ Phác Hồng sửng sốt: “Ôi trời!”
Cậu ta lại nói: “Thế thì đúng rồi, nên để bộ đội Nam Hải chứng em ra mặt mới bắt được anh ta mới đúng!”
Trước đây cậu ta chưa bao giờ cho rằng bản thân thuộc quân đội Nam Hải, cũng cho rằng mình chỉ đi tị nạn mà thôi, nhưng bây giờ cứ nhắc tới quân đội Nam Hải là cậu ta sẽ dùng từ “chúng em”, cũng coi như đáng quý.
Thượng tá George và Hạ Phác Hồng hoàn toàn không quen biết nhau, nhưng nếu không có Tô Lâm Lang, ngày Hạ Phác Hồng nhìn thấy thượng tá George cũng chính là ngày chết của anh ta, bởi vì đối phương là sát thủ, chỉ xuất hiện khi ám sát cậu ta.
Hạ Phác Hồng không biết kế hoạch của Tô Lâm Lang là thế nào, cũng không biết phải xuất hiện kiểu gì để dụ thượng tá George ra tay.
Đương nhiên là cậu ta muốn biết toàn bộ kế hoạch, lúc này Tô Lâm Lang định về phòng ngủ, cậu ta cũng bám theo cô, vừa đi vừa hỏi: “Chị dâu, kế hoạch là như nào, khi nào bắt đầu hành động, địa điểm ở đâu, nói em nghe đi!”
Tô Lâm Lang vào phòng ngủ thì không sao, nhưng Hạ Phác Hồng vừa mới thò một chân vào phòng ngủ thì đã nghe một tiếng ho khan lạnh lùng.
Hạ Phác Hồng dừng bước, nhưng lại cảm thấy có gì đó sai sai, cậu ta duỗi cổ ra nhìn, ban ngày ban mặt, sao anh cả lại nằm rồi.
Nhưng Hạ Phác Hồng mới hô một tiếng “anh cả”, còn chưa kịp hỏi han gì thì Hạ Phác Đình lập tức nói: “Đi ra ngoài!”
Chuỗi đồ ăn trong nhà là như thế này, Hạ Phác Hồng có thể bắt nạt Hạ Phác Chú, Hạ Phác Đình có thể bắt nạt Hạ Phác Hồng, mà tất cả anh em trong nhà đều có thể bắt nạt Hạ Phác Húc.
Giọng điệu của anh cả rất kém, lại đang ở phòng ngủ của người ta, Điên Công còn có gì đó chột dạ, thế là cậu ta cũng không già mồm, ngoan ngoãn rời đi.
Đóng cửa, khóa trái, Tô Lâm Lang kéo hết rèm lên, trong phòng ngủ chỉ còn hai vợ chồng.
Vừa nãy cô vỗ đùi chồng trong phòng của ông cụ đương nhiên là vì chuyện nào đó.
Cô cũng không biết làm sao, gần đây cô rất hay muốn làm chuyện đó, vào phòng đã thấy chồng nằm trên giường, cô còn mừng thầm trong lòng, thầm nghĩ thì ra anh còn sốt ruột hơn cả cô.
Nhưng lúc này Hạ Phác Đình dùng tay che ngực, hừ một tiếng, anh vốn đang nằm nghiêng, bây giờ lại xoay người rồi nằm ngửa ra.
Rèm cửa không kéo chặt, sánh sáng chiếu vào cái mũi cao thẳng của anh, hàng mi dài của anh nhíu lại, có vẻ rất khó chịu.
Tô Lâm Lang vội hỏi: “Anh sao thế, khó chịu chỗ nào?”
Lại nói: “Lúc nãy hỏi bác sĩ thì ông ấy nói thế nào, đừng nói là anh bị bệnh đấy nhé?”
Hạ Phác Đình cũng cảm thấy lạ, vừa nãy anh uống một ly nước chanh, khai vị, đầu cũng không ong ong nữa, rất tỉnh táo.
Cuối tuần, anh biết vợ ra hiệu cho mình làm gì, thế là anh hưng phấn trở về phòng, còn tắm rửa.
Nhưng vừa nằm lên giường, không biết vì sao mà anh lại thấy tức ngực, bắt đầu buồn nôn.
Hơn nữa anh đột nhiên rất muốn ăn món dưa leo chua mà thủy thủ từng nhắc tới khi chạy vận tải đường biển, vừa nhớ tới dưa leo chua là anh lại chảy nước miếng.
Bây giờ anh rất muốn ăn dưa leo chua, không phải vì đói mà là vì thèm, rất thèm.
Nhưng mà anh đâu thể nói cho vợ là bản thân đột nhiên có đam mê kỳ quái này,.
Hơn nữa có vẻ đam mê này chỉ là nhất thời, vừa nãy anh thấy tức ngực buồn nôn, lúc này vợ nằm xuống bên cạnh, ngửi thấy mùi hương quen thuộc trên người cô, anh lại thấy thoải mái.
Kéo vợ nằm bên cạnh mình, ngửi mùi hương trên người cô, anh hỏi: “Đại khái bao giờ thì thượng tá George tới Cảng Thành, đã xác định chưa, còn có chuyện của em chuẩn bị thế nào rồi?”
Đã là Giáng sinh, dựa theo ước định với Tiền Phi Long, thượng tá George sẽ đến Cảng Thành vào ngày 1 tháng 1.
Nhưng đây là dưới tình huống Lê Hiến và Mã Lộ Tây còn sống.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận