Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 727:

.



Chương 727:
Biện pháp tốt nhất là trước lúc không quân Anh còn chưa xác định vấn đề, chưa có đưa ra mệnh lệnh tuần tra và phòng tuyến biên giới còn chưa thắt chặt thì cô phải nhanh chóng chạy trở về, đánh cho quân đội Anh trở tay không kịp.
Hơn nữa cô đã hẹn với Hạ Trí Hoàn từ sớm rồi.
Sau khi cô cất cánh, cả nhà họ Hạ sẽ ngồi trực thăng đến một tòa miếu Thiên Hậu khác, cũng chính là nơi lúc trước cha cô và những người khác vác theo cha cô, đưa ông ấy đến cảng.
Bên kia cũng có du thuyền đã sớm chuẩn bị, Hạ Trí Hoàn sẽ dẫn cả nhà ra biển, chờ đón cô.
Tô Lâm Lang lái máy bay đến Đại Lục, lại nhanh chóng xuống biển, để PLA đưa cô đến vùng biển biên giới. Cô lại bơi lên một đoạn, tiến đến du thuyền của nhà họ Hạ là có thể quang minh chính đại, đường đường chính chính trở về cảng.
Đến lúc đó, cho dù Tiền Phi Long đứng về phía quân đội Anh, đến tòa án quân sự làm chứng, tố cáo cô lợi dụng cơ hội để đào tẩu thì cô cũng không sợ. Bởi vì cô có một chuỗi hành trình hoàn chỉnh, có một nhóm nhân chứng tận mắt chứng kiến.
Cô có thể chứng minh mình chưa từng lên Đại Lục!
Đây chính là Tô Lâm Lang, cô chưa bao giờ tỏ vẻ yếu thế với người khác, ai khiêu khích cô thì cô chỉ trả lại quả đấm thép.
Xuống máy bay cô lập tức cởi đồ bay ra, lên xe thúc giục Trình Siêu: “Anh họ, chạy nhanh lên.”
“Chị dâu!” Hạ Phác Hồng vọt lên, kéo cửa sổ xe.
Tô Lâm Lang tách tay cậu ta ra, lớn tiếng nói: “Làm việc cho tốt, có thời gian chị sẽ đến thăm em.”
Lúc Tô Lâm Lang tăng tốc Hạ Phác Hồng không có đội mũ bảo hiểm, cậu ta lạc giọng, không nghe thấy cô đang nói gì, còn đang kêu to: “Chị dâu!”
“Tạm biệt!” Tô Lâm Lang phất tay, lại vỗ tay lái, ý bảo Trình Siêu: “Nhanh, lái xe.”
Cứ như vậy, cô vô tình bỏ Điên Công ở lại Đại Lục.
….
Lúc này Tô Lâm Lang cũng không biết Tiền Phi Long đã đoán được kế hoạch và hành trình của mình, cũng đang tăng tốc chạy như điên theo dự đoán của của sếp Tiền.
Nhưng đây cũng là biện pháp duy nhất để cô tránh khỏi phiền toái.
Con đường mà cô đáp xuống Đại Lục là do Hạ Phác Đình sửa, là một con đường dọc theo ven biển để chuẩn bị cho chiến tranh.
Mà ở thời đại này có người lái máy bay chiến đấu đến Đại Lục, đương nhiên càng ít người biết đó là ai thì càng tốt, cho nên những thuộc hạ Trình Siêu mang theo đều là những người lúc trước có đến Cảng Thành, từng ở phòng tổng thống của quốc tế Hạ thị.
Bọn họ thuộc bộ đội đặc chủng của biển Đông, là lính đặc chủng.
Lái xe một đường chạy như điên, Trình Siêu đưa tay sờ trán Tô Lâm Lang: “Em gái, máy bay kia do em lái về sao?”
Một người tên Mã Dược đưa nước cho cô uống, cũng hỏi: “Em họ, em học lái máy bay chiến đấu ở đâu vậy?”
Tô Lâm Lang đã nói với Trình Siêu là sẽ có một phi công có kinh nghiệm lái cực kỳ phong phú lái máy bay chiến đấu tới đây, muốn anh ấy trợ giúp đối phương vượt biên, rồi đưa người trở về.
Nhưng tất nhiên, cô không nói đó là bản thân mình.
Chuyện cô có bằng lái máy bay trực thăng thì Trình Siêu biết, lúc đó cô thi ở Cảng Thành.
Nhưng máy bay chiến đấu và máy bay trực thăng không giống nhau, hơn nữa vừa rồi cô đạp mây cưỡi sương ở Nam Thiên Môn, quả thật giống như... Trình Siêu lại sờ trán em họ: “Thật sự là em lái sao, em học lái máy bay chiến đấu ở đâu?”
Trên bầu trời, chữ BYE màu trắng thật to vẫn trôi nổi như đám mây.
Cái đó là do cô vẽ, một phi công máy bay chiến đấu thực thụ cũng không dám khoe khoang kỹ năng như cô.
Một người khác tên Tề Tự thừa dịp Tô Lâm Lang đang uống nước, lấy can đảm nhéo cánh tay cô: “Wow, cơ bắp của em gái thật chắc thật đấy.”
Phải biết, vừa rồi trong lúc Tô Lâm Lang vượt biên, tư lệnh viên của bộ đội cầm kính viễn vọng, đã liên tục khen ngợi phi công quá đỉnh. Còn cảm thấy Cảnh Thành có một phi công máy bay chiến đấu đỉnh như vậy, một khi thật sự khai chiến, một khi đối phương phục vụ cho quân đội Anh thì chỉ sợ đó sẽ là kình địch của không quân Đại Lục.
Kết quả chờ máy bay hạ cánh, mới phát hiện phi công siêu đỉnh kia chính là em họ của Trình Siêu!
Lần này Trình Siêu thật sự nói không rõ trước mặt lãnh đạo.
Xe chạy một đường như bay, anh ấy lại hỏi: “Em gái, đừng nói em là Tôn Ngộ Không biến thành nhé?”
Có thể nhào lộn trên Nam Thiên Môn, có thể cưỡi mây đạp gió viết chữ BYE, chẳng những lái máy bay vượt biên, còn cho hệ thống phòng không của nước Anh một bạt tai vang dội. Ngoại trừ Tôn Ngộ Không, Trình Siêu không thể nghĩ ra cái khác có thể so sánh.
Anh ấy luôn cảm thấy có lẽ em họ của anh ấy là do Tôn Ngộ Không nhập vào.
“Dừng xe!” Tô Lâm Lang kêu to.
Trình Siêu vừa nhìn, được rồi, đã đến bờ biển.
Bên bờ sớm đã chuẩn bị ca nô, Tô Lâm Lang chạy như điên, mấy bộ đội đặc chủng đi theo cô cũng chạy theo như điên.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận