Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 864:

.



Chương 864:
Tề Tự chưa kịp trả lời thì giọng nói của một chàng trai đã vang lên ngoài cửa khoang thuyền, anh ta nói: "Em họ, đội trưởng Trình nói dù lên trời hay xuống biển cũng không làm khó được cô, ban đầu bọn tôi còn không tin."
Ngay sau đó, một cái đầu thò ra, một chàng trai nói: "Em họ, cô dùng dao giỏi quá!"
Giọng Tề Tự trầm xuống: "Không phải tôi bảo các cậu ở chung với sếp Tiền sao, chạy tới đây làm gì, mau cút đi!"
Thấy đội trưởng nổi giận, nhóm bộ đội đặc chủng vội vã chạy lên cầu thang.
Tề Tự ngồi ngay ngắn, vẻ mặt chân thành pha chút hối hận: "Em họ, cô hành động như vậy không gọi là tàn nhẫn mà là dứt khoát, lưu loát. Bọn tôi còn phải cám ơn cô, nếu lúc nãy cô không ra tay, có lẽ hành động lần này đã thất bại, mà nguyên nhân lại là chúng tôi!"
Nói cách khác, tối nay, việc Tô Lâm Lang ra tay tiễn tên buôn ma túy thứ tư lên thiên đường đã giúp bọn họ thoát khỏi biển khổ.
Trong mắt nhóm bộ đội đặc chủng Nam Hải chỉ nhìn thấy điều này, vả lại cô làm vậy là do bọn họ bị thất thủ khi thực hiện nhiệm vụ.
Tuy bọn họ đã kéo tên buôn ma túy xuống nước nhưng trong tay đối phương có súng AK và đang bắn lung tung trong nước, mặc dù khí ở dưới nước tiếng súng không lớn, không thể truyền đi xa, cộng thêm lực cản của nước nên viên đạn không thể làm người khác bị thương.
Tuy nhiên, lúc đó tên buôn ma túy suýt chút nữa đã thoát khỏi sự khống chế của bọn họ và ngoi lên mặt nước, chuẩn bị bắn lên không trung.
Chỉ cần có một viên đạn được bắn ra thì bây giờ A Khôn đã nghe được âm thanh và bỏ trốn mất dạng.
Như vậy, hành động lần này đã thất bại trước khi nó kết thúc.
Tuy nhiên nhờ Tô Lâm Lang phản ứng nhanh nhạy và phối hợp ăn ý với Tiền Phi Long, cộng thêm hành động một đạo cắt đầu đầy dứt khoát của cô đã giúp nhóm bộ đội đặc chủng cứu vãn nhiệm vụ, hành động quân sự lần này cũng được tiếp tục.
Đối với một nữ đồng chí vừa biết lái máy bay ném bom, vừa dám vung dao cắt đầu kẻ địch, bạn có thể nói cô quá tàn nhẫn không? Tất nhiên là không rồi!
Cái đó gọi là dứt khoát, hiên ngang và anh hùng.
Trình độ học vấn của Tề Tự khá cao, anh ấy có rất nhiều lời ca ngợi muốn nói với Tô Lâm Lang, nhưng anh ấy còn chưa kịp mở miệng thì Tô Lâm Lang lại nói: "Lát nữa chúng ta phải lên thuyền bắt người, tiểu đội của các anh là tổ tập kích đúng không?"
Dứt câu, vẻ mặt Tề Tự bỗng trở nên nghiêm túc.
Tuy trong hành động lần này, có người của một trung đoàn tham gia nhưng không phải ai cũng lên thuyền.
Một phần quân lính đã tới hàng ổ của bọn buôn ma túy, còn một phần thì ở tại vị trí được phân công để hình thành vòng vây.
Những quân nhân lên thuyền phải đáp ứng các điều kiện như giỏi bơi lội và bắn súng, không phải là con trai một trong nhà mà còn có anh em khác.
Bởi vì tuy bọn họ được trang bị vũ khí tối tân và mặc áo chống đạn nhưng trong tay bọn buôn ma túy có súng, mà còn là loại súng AK tự động có hoả lực mạnh nhất, nhìn từ một góc độ nào đó, việc lên thuyền tương đương với mạo hiểm mạng sống.
Bọn họ phải đổi mạng mình với bọn buôn ma túy, một mạng đổi một mạng, dùng sự hy sinh của bản thân để bắt bọn buôn ma túy đền tội.
Tô Lâm Lang đoán rất chính xác, bởi vì tiểu đội của Tề Tự còn có một tên gọi khác là đội cảm tử, bọn họ chuyên phá cửa, xung phong ra trận.
Tuy nhiên, dù Tô Lâm Lang đoán đúng thì Tề Tự cũng không thể nói cho cô biết được.
Bởi vì trước khi hành động quân sự kết thúc, toàn bộ hành trình của bộ đội đặc chủng đều phải giữ bí mật.
Bọn họ không thể nhắc đến nhiệm vụ chống ma túy trước mặt người thân hay bạn bè, ngay cả cha mẹ, vợ con cũng không được.
Tề Tự là một chàng trai trẻ, vì thường xuyên tham gia huấn luyện nên đã anh ấy rất đen. Tuy cơ bắp của không thể so sánh được với Tiền Phi Long nhưng Tề Tự cũng là một anh chàng mạnh mẽ.
Tề Từ xoa tay, ngượng ngùng nói: "Em họ, nhiệm vụ lần này do bộ chỉ huy quân sự đặt ra, đối với bộ đội, thảo luận về nhiệm vụ trước khi thực hiện là vi phạm quy định, cho nên chúng tôi không thể bàn tán về nhiệm vụ được. Sắp đến chỗ bộ chỉ huy rồi, có lẽ sẽ bắt đầu hành động ngay, chúng ta nói về chuyện khác đi, tôi khá tò mò về cô đấy!"
Lúc này, Tô Lâm Lang đã lau sạch con dao và thoa dầu xong, con dao đã được bảo dưỡng ở trạng thái tốt nhất.
Cô đứng lên, cúi đầu nhìn chàng trai trước mặt rồi bất ngờ vung dao, chĩa thẳng vào cổ họng anh ấy.
Bọn họ đang trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, mà còn là nhị vụ dưới nước nữa.
Vì vậy, Tề Tự mặc áo ghi lê của quân đội và quần đùi còn Tô Lâm Lang mặc áo thun ba lỗ và quần ống rộng.
Nói chung là mọi người đều mặc quần áo mát mẻ.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận