Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 303:

.



Chương 303:
Hai thanh niên mới mười mấy tuổi thấy người lạ chết mà cũng đứng đó khóc lóc, nếu không phải khách mời thì có thể bị người ta đánh chết.
Bởi vì Tô Lâm Lang không nói đến nên hai cậu ấm này cũng không sợ. Cả hai ngoan cố như nhau, chỉ cảm thấy quản gia Cổ buồn cười nên học theo ông ta: "Ông cố ơi, đừng làm loạn nữa!"
Chỉ thương cho gia đình của người mới chết, họ không biết phải nói làm sao với mấy cậu con nhà giàu này. Sự chênh lệch giàu nghèo, tương phản về tư duy cũ và cởi mở khiến bọn họ chỉ biết tức giận chứ không phản ứng, chỉ biết chết lặng nhìn.
Tô Lâm Lang cảm thấy có điểm không đúng, cô hỏi quản lý Tần: "Bác ơi, tại sao lại có nhiều đám tang như vậy, người đó cũng chết bên ngoài sao?"
Người nhà quê đều làm đám tang ở nhà, chỉ có người trẻ tuổi, lại chết đau đớn nơi xứ lạ, là hung tang thì mới làm đám tang bên ngoài.
Mới vào trang trại đã đụng phải hai cái quan tài, lại đều là hung tang khiến cô thấy rất không thoải mái.
Quản lý Tần nói: "Ông bác nhà họ Đinh và anh Đức Trụ của con chạy đến Cảng Thành gia nhập giới giang hồ, đi hai tháng thì bị người ta chém, thi thể trôi đến chỗ chúng ta. Cũng nhờ dân quân mò lên, nếu không thì đã chết không toàn thây rồi."
Lý Hồng Quân vừa dọn rương hành lý vừa nói: "Bây giờ đa số thanh niên trai tráng đến Cảng Thành để lăn lộn trong băng Lưỡi Rìu, có vẻ vết thương trên người bọn họ là do rìu chém, sâu đến tận xương, phải chết trong đau đớn."
Hiện giờ băng Lưỡi Rìu là băng đảng lớn nhất ở Tiêm Sa Chủy, tên cầm đầu tên là Lương Tùng, có răng vàng, đang theo đuổi Lý Phụng Gia.
Vũ khí mà đàn em hắn ta dùng đều là rìu, dùng cái đó để chém người thì vết thương sẽ lớn, dễ nhiễm trùng. Nếu bị chém thì nhiều nhất là ba ngày, người đó sẽ chết vì yếu tim và đau đớn.
Hiện tại ông sáu Lục cũng đang tranh địa bàn với băng Lưỡi Rìu, nhưng hoàn toàn bị đối phương đè bẹp.
Mới vừa cải cách mở cửa, Đại Lục còn rất nghèo, có vài người trẻ tuổi không chịu được cái nghèo cô quạnh nên tìm đến Cảng Thành, nhưng ai cũng đi đứng về nằm.
Những người được nhặt xác đã coi là may mắn, còn đa số là bỏ mạng xứ người, không rõ tung tích.
Dạo gần đây, có nhiều ông bà cụ ở Đại Lục đến chết cũng không đợi được con cháu đi Cảng Thành về, dĩ nhiên là do họ đều mất sớm.
Tô Lâm Lang đổi tiền xong, cho Lý Hồng Quân hai trăm tệ để góp cho hai gia đình kia làm tang lễ.
Giống như Hạ Phác Đình nói, nghèo khó là cái tội.
Trong truyện gốc, sau khi chết thì danh tiếng của anh lại càng nổi bật hơn, được người dân Đại Lục tưởng nhớ. Đó cũng là do anh là người đầu tiên thấy nơi này nghèo khó, cũng suy nghĩ đến chuyện thay đổi.
Về đến nơi, ngôi nhà có sân lát đá xanh, khá nhỏ hẹp chính là nhà của Tô Lâm Lang.
Quản lý Tần nhờ mấy cô gái giúp dọn dẹp, thu dọn giường gối, lau chùi nồi chén gáo chậu, nấu ít thức ăn.
Ở nông thôn không có nhà nào có TV, cho nên mọi người đặc biệt thích tụ tập lại nhìn người từ nơi khác tới.
Mấy cậu ấm tới từ Cảng Thành mặc quần áo thoải mái, mang giày thể thao, thấy trên đó dính bùn thì đạp một cái, thấy quýt chín rục, phân trâu cũng muốn dẫm lên.
Cố Khải Toàn tình cờ thấy nhà cầu ngoài trời, mùi hôi thối bốc lên, cậu ta cũng rất ngạc nhiên nên vội vàng kéo Hạ Phác Chú đi nhìn.
Hạ Phác Chú suýt nữa là đẩy cậu ta xuống đó.
Dĩ nhiên Cố Khải Toàn không chịu lỗ, cậu ta cũng vơ vét đất bùn rồi trét đầy mặt Hạ Phác Chú.
Hạ Phác Chú đưa tay quật Cố Khải Toàn vào hố bùn, Cố Khải Toàn thì gạt chân cho Hạ Phác Chú tắm trong bùn.
Người đứng quanh đó xem đều trợn mắt há mồm, hai người bọn họ tung người nhảy vào hố bùn, cười ha hả: "Thoải mái quá đi thôi!"
Quản gia Cổ đi bảo vệ cậu chủ quý báu nhà mình, Cố Khải Toàn thì lại bốc một nắm bùn rồi quăng lên cổ áo ông ta.
"Kích thích!" Đưa hai cánh tay, cậu ta cười thật to.
Tô Lâm Lang vào căn phòng cũ của mình.
Sau khi đến đây thì Hạ Phác Húc ở phòng này, bên trong toàn là đồ của anh ta.
Trong ngăn kéo có thư tình do mấy cô gái ở trang trại viết gửi anh ta, trên bàn chất đầy bánh quy, đường mạch nha. Trong ngăn kéo lại có giày mới, quần áo mới được xếp ngay ngắn chỉnh tề, có lẽ là những cô gái ở đây đem đến cho anh ta.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận