Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 476:

.



Chương 476:
Trên phương diện này, Hạ Phác Chú rất kiêu ngạo, cậu ta cười nói: "Chị dâu, trong gia đình mình, ngay cả chú hai và anh Phác Húc cũng chưa từng đến phố mại dâm, anh trai em cũng vậy, mà em lại càng không. Em dám thề, cả đời này em sẽ không bao giờ làm loại chuyện bẩn thỉu đó."
Đúng vậy, trong tất cả các dòng họ giàu có ở Cảng Thành, chỉ có đàn ông nhà họ Hạ không hề chơi gái, không phải vì họ giác ngộ mà do phong cách hành xử sự cứng rắn của Hạ Trí Hoàn.
Vệ sĩ thân cận của ông cụ là Quách Thụy sẽ theo dõi và hỏi thăm, một khi phát hiện đàn ông nhà họ Hạ tới các câu lạc bộ như Lan Quế Phường hoặc Moulin Rouge, anh ta sẽ báo cho Hạ Trí Hoàn ngay.
Người đó sẽ phải nhận lấy hình phạt cắt sạch tiền tiêu vặt trong một năm.
Nhưng đó là người khác, tuy rằng tính cách Hạ Phác Chú khá táo bạo nhưng lại rất đơn thuần, là một đứa bé ngoan. Tô Lâm Lang vỗ vai tỏ ý khen ngợi cậu ta rồi hỏi Quý Đình Phong: "Vậy cậu đã từng tưởng tượng lúc cha hoặc ông chú hai của cậu ở bên cạnh gái mại dâm sẽ làm gì không?"
Câu hỏi này của chị dâu quá trắng trợn!
Mặt Quý Đình Phong lập tức đỏ lên.
Cậu ta đã từng nhìn thấy ảnh chụp cha cậu ta hẹn hò cùng phụ nữ, Quý Đình Phong cũng biết ngày nào Quý Nhân, ông chú hai của cậu ta cũng gọi gái.
Nhưng mà cậu ta chưa bao giờ tưởng tượng xem lúc người lớn trong nhà mình ở chung với gái mại dâm thì sẽ ra sao, nhất là Quý Nhân.
Ông ta lùn và gầy gò, gặp ai cũng mỉm cười. Vì con trai chết sớm, không có con cái nên Quý Nhân đối xử với anh em Quý Đình Phong rất tốt.
Mỗi lần gặp bọn họ, ông ta đều cho họ bao lì xì.
Trong suy nghĩ của Quý Đình Phong, thứ được gọi là tìm hoan mua vui chắc là người đàn ông ôm một cô gái đẹp vui vẻ nhảy múa trong tiếng nhạc, làm một chuyện xấu hổ nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác vui sướng, có lẽ đó là một việc rất tuyệt vời.
Không riêng gì cậu ta mà Hạ Phác Chú cũng đỏ mặt khi nghe thấy vấn đề này, cậu ta lặng lẽ cúi đầu tưởng tượng.
Tuy nhiên, bọn họ không biết hôm nay Tô Lâm Lang sẽ để bọn họ nhìn thấy chơi gái là thế nào, để họ biết được bộ mặt thật của những người đàn ông giàu có và sự khốn khổ của những người phụ nữ làm nghề bán thân thuộc tầng lớp thấp nhất trong xã hội.
Hoặc cũng có thể gọi đó là bản chất của cầm thú.
Nói cách khác, cô muốn thông qua sự việc này làm cho hai cậu nhóc biết được bộ mặt thật của những người đàn ông luôn tỏ ra bản thân là một người đứng đắn, mẫu mực.
Cô liên lạc với Thủy Tử, sau khi xác nhận chắc chắn rằng hôm nay sẽ có gái mại dâm đến nhà Quý Nhân cô mới dẫn hai cậu nhóc choai choai tới đó.
Tô Lâm Lang vừa lái xe tới trước cổng lớn nhà Quý Nhân đã nhìn thấy quản gia dẫn một cô gái vào trong.
Tô đạp phanh dừng xe rồi nói: "Đi nào, hai người chuyển lời giúp chị đi, nhớ là nói xong thì phải nhanh ra ngoài đấy."
...
Nhà của Quý Nhân là một căn biệt thự nằm riêng biệt, nhà ông ta vốn có vệ sinh canh gác, nhưng sau khi Trương Hoa Cường bị bắt, nguy cơ về việc bị bắt cóc tại Cảng Thành không còn nữa. Thế nên Quý Nhân đã sa thải tất cả vệ sĩ, chỉ chừa lại vài người hầu và một quản gia chăm sóc cho mình.
Hai cậu nhóc xuống xe, thấy cửa nhà không đóng nên cả hai đi thẳng vào trong.
Cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt hai người khi vừa bước vào đó là một vị phú ông giàu có tại Cảng Thành đang chơi gái.
Tuy nhiên, tình huống thực tế hoàn toàn khác với tưởng tượng của bọn họ.
Vẻ mặt Quý Nhân không hề hoà nhã như khi gặp anh em Quý Đình Phong, ông ta ngồi bắt chéo hai chân trên chiếc ghế sofa quý giá chế tác từ da bò trong căn phòng khách rộng lớn và quan sát người phụ nữ trước mặt.
Cô gái này khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, theo quan điểm của Hạ Phác Chú và Quý Đình Phong thì đây là một cô gái đẹp hay nói đúng hơn là một gái điếm xinh đẹp.
Thế nhưng Quý Nhân lại nhíu mày và nói: "Eo cô tô như cái thùng phi, mặt thì xấu như lợn mà lại dám đi bán thân, cô không biết ngượng à?"
Có lẽ đây là lần đầu tiên cô gái này tới đây phục vụ, cô ta từ tốn trả lời: "Thưa ông, tuy ngoại hình tôi không đẹp nhưng kỹ thuật của tôi rất tốt, hay là ngài để tôi phục vụ thử, nếu tôi làm không tốt thì ngài không cần trả tiền cho tôi, có được không?"
Bỗng nhiên Quý Nhân nổi giận, ông ta ném tách trà đang cầm trong tay đi, lạnh lùng nói: "Cô thử kêu một tiếng ông nữa xem?"
Cô gái bị hất trà vào mặt nhưng không dám nổi giận mà nhanh chóng sửa miệng: "Tôi sai rồi, không phải là ông mà là tiên sinh."

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận