Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 371:

.



Chương 371:
Còn về việc số tiền quân phí mà mọi người quyên góp cao hơn bình thường, thật ra nguyên nhân là do phía vương quốc Anh có người ám chỉ với các thương nhân ở Cảng Thành rằng chiến tranh sắp nổ ra. Thế nên các thương nhân vì tỏ thái độ ủng hộ và có một số người nổi máu hiếu chiến nên mới quyên góp nhiều hơn.
Hơn nữa việc này cũng có lợi cho họ, bởi vì một khi chiến tranh nổ ra, người phải hy sinh sẽ là con cái của người dân bình thường, còn thương nhân chỉ cần chọn đúng phe là có thể kiếm tiền từ chiến tranh.
Vì vậy, tuy một số người giàu ở Cảng Thành không dám nói ra nhưng sự thật là trong lòng bọn họ cũng hy vọng chiến tranh xảy ra.
Thứ nhất, khi chiến tranh xảy ra, Cảng Thành có thể tiếp tục sống dưới sự cai trị của vương quốc Anh.
Hơn nữa, đến lúc chiến tranh nổ ra, bọn họ có thể kiếm chác được một khoản không nhỏ.
Tất nhiên đây là điều thầm kín mà không ai dám nói ra, ngoài mặt bọn họ vẫn luôn nói bản thân hy vọng thế giới được hoà bình.
Hạ Phác Chú đã học và hiểu về lịch sử, mà biểu hiện của cậu ta trong khoảng thời gian khá tốt. Đúng lúc bọn họ đang ngồi trên xe nên Tô Lâm Lang quyết định phổ cập cho cậu ta hiểu sâu hơn về chuyện này.
Sau khi giảng giải xong, cô nói: "Trước mắt, đúng là chiến tranh ví thể giúp thương nhân phát tài, nhưng nhìn theo khía cạnh lâu dài, thế giới hoà bình thì mọi người sẽ kiếm được nhiều tiền hơn và hoàn cảnh sống cũng ngày càng tốt hơn."
Hạ Bình An đã hơn sáu mươi tuổi, lúc lái xe ông ấy cũng thích tán gẫu với Tô Lâm Lang.
Hạ Bình An nói: "Kiếm tiền từ chiến tranh gọi là lợi dụng đất nước khi lâm nguy, tuy số tiền kiếm được từ chiến tranh nhiều nhưng khả năng thua lỗ cũng cao. Còn những người thận trọng như gia tộc chúng ta, chỉ cần chăm chỉ làm ăn, tuy tốc độ hơi chậm nhưng bền vững."
Hạ Phác Chú ngồi nghe một hồi lại bất ngờ thốt ra một câu khiến anh trai cậu ta bị sốc đến dựng tóc gáy.
Cậu ta nói: "Tôi hiểu rồi, đây là sự tàn ác của chủ nghĩa tư bản, cho nên Max mới nói từng lỗ chân lông của những nhà tư bản đều đang rỉ máu, chúng ta phải đả đảo chủ nghĩa tư bản!"
Hạ Phác Đình vốn đang nhàn nhã ngồi lại bị câu nói của em trai làm giật mình mà ngồi thẳng người, anh nhìn em trai hồi lâu rồi từ từ quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào vợ mình không chớp mắt.
Hạ Bình An cũng giật mình, ông ấy nói: "Mới không gặp một thời gian ngắn mà cậu tư lại thay đổi nhiều như thế, có phải cậu đã đổi giáo viên mới và những điều người này dạy cậu hoàn toàn khác với giáo viên cũ đúng không?"
Hạ Phác Đình cười đắc ý rồi chỉ vào Tô Lâm Làng: "Tôi học theo chị dâu đấy, cô ấy là giáo viên mới của tôi."
Hạ Bình An đành nói: "Thì ra là thế."
Nói cách khác, các thương nhân giàu ở Cảng Thành đều được xem là nhà tư bản, mà đã là tư bản thì họ chỉ chú trọng việc kiếm tiền.
Với tình thế trước mặt những nhà tư bản muốn phát tài nhờ chiến tranh sẽ ngóng chờ chiến tranh nổ ra càng sớm càng tốt.
Còn những nhà tư bản thận trọng, muốn an ổn làm ăn thì sẽ hành động giống như Hạ Thị.
Đây chỉ là sự lựa chọn riêng của mỗi doanh nghiệp, không có đúng sai, chỉ có thắng hay thua mà thôi.
Hiện tại nhà họ Hạ đang đặt cược cho hòa bình, nếu chọn sai bọn họ sẽ không kiếm được số tiền tương ứng.
Vì vậy, mỗi khi nhắc đến việc quyên tặng kinh phí cho quân đội và quyên góp tiền, mọi người đều tranh luận liệu chiến lược của Hạ Thị có đúng hay không. Liệu đội quân giải phóng nhân dân Đại Lục và vương quốc Anh có khai chiến hay không và bọn họ có nên điều chỉnh chiến lược của công ty hãy không.
Thế nhưng Hạ Phác Chú lại trực tiếp hô hào khẩu hiệu, đây là câu khẩu hiệu mà người Đại Lục sẽ hô hào trong cách mạng, cậu ta nói như vậy chẳng khác nào đang mắng anh trai mình.
Hơn nữa, thứ mà cậu ta muốn đả đảo lại chính là gia tộc của mình.
Không riêng gì Hạ Bình An, Hạ Phác Đình mới là người ngạc nhiên nhất.
Anh biết gần đây Hạ Phác Chú đã thay đổi rất nhiều, mà mỗi ngày anh đều ở nhà nên cũng biết chắc rằng với mình không hề đánh Hạ Phác Chú.
Sự thay đổi của cậu ta đơn giản là do chịu ảnh hưởng từ cô mà thôi.
Hạ Phác Đình luôn nghĩ rằng vợ mình là một thành viên của đội quân giải phóng nhân dân Đại Lục kiêm đặc công, mà Tô Lâm Lang lại cảm thấy vấn đề này quá khó giải thích nên cũng không nói rõ với anh.
Tuy nhiên, vì sức mạnh võ trang của vợ quá lớn cộng thêm việc cách hành xử của cô giống hệt như một thành viên của đội quân giải phóng nhân dân Đại Lục, thế nên dù hiện tại cậu cả Hạ không sợ Tô Lâm Lang dùng vũ lực với mình, nhưng theo nguyên tắc hành xử của cô, anh tin chắc trong tương lai Cảng thành sẽ trở thành một quốc gia tồn tại song song hai chế độ khác nhau.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận