Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 182:

.



Chương 182:
“Mẹ vốn kiến thức thiển cận cho nên đã quá khắt khe với con, Lâm Lang, mẹ xin lỗi con.” Hứa Uyển Tâm nói từ tận đáy lòng.
Tô Lâm Lang nhớ đến một câu, muốn đội vương miện thì phải gánh chịu sức nặng của nó.
Thật ra bất luận nông trại hay là tinh tế, cô đều không chấp nhận nổi nguyện vọng hai nơi là một nhà, cùng nhau thịnh vượng của nông phụ và Tần Tràng Trường, có lẽ thật sự có Thiên hậu Bồ Tát phù hộ, để cô dung hợp thành một người.

Hôm nay Hạ Phác Đình ở bệnh viện, không phải đến đổi thuốc, mà là rốt cuộc từ chỗ chết sống lại, thân thể Hạ Trí Hoàn đã tốt lên từng ngày. Ở Thụy Sĩ có một loại máy lọc máu mini rất tiên tiến nhưng vẫn chưa được phê duyệt xuất khẩu, nghe nói công năng rất tốt, tác dụng phụ cũng vô cùng nhỏ, ông cụ lại không thiếu tiền, đương nhiên muốn đến thử xem.
Bằng không một khi con trai không tỉnh lại thì ông cụ chết chắc, ở Quý thị có một ông cụ có tài được Hoàng hậu phong tước, Quách thị là ba anh em hợp sức cũng vô cùng giỏi giang, mà ông cụ của nhà họ Cố cũng thuộc hai đường làm ăn đen trắng.
Hạ Phác Đình một mình sức yếu, một tay khó chống nổi một phần gia nghiệp lớn như thế, thật sự rất vất vả.
Hơn hai mươi năm trước, Hạ Trí Hoàn đã bị từng bị người ta tính kế, vì an toàn ông ấy phải rời đi vào ban đêm, đương nhiên cũng chỉ có thể nhắn nhủ với Hạ Phác Đình, muốn dẫn theo những vệ sĩ trung thành nhất do Quách Thụy và Mạch Đức Dung đứng đầu.
Mà điều ông ấy quan tâm nhất, cũng không yên lòng nhất chính là công việc phá bỏ di dời bán đảo Hồng Sơn.
“Dùng đàm phán làm chủ, có thể chém xuống bảy trăm triệu thì chúng ta có thể kiếm tiền, cố gắng đừng để Lâm Lang mạo hiểm.” Ông ấy nói.
Hạ Phác Đình cũng nghĩ như thế này, anh biết rõ vợ mình giỏi như thế nào hơn bất kỳ ai khác.
Nhưng những băng nhóm trên đường không giống với những tên xã hội đen như Trương Hoa Cường, bọn họ là rắc rối khó gỡ, đan xen với nhau.
Không nói đến xuất thân, giống như ông sáu Lục, ông ta cũng sẽ giết người, nhưng ông ta khác với Trương Hoa Cường dùng súng bắn người, ông ta là ông trùm, nuôi hơn một ngàn băng nhóm, có hơn chục ngàn đàn em.
Vì sao Hạ Phác Húc lại bái ông làm cha nuôi, nhà họ Hạ cũng cho phép chuyện này.
Là bởi vì chẳng những mặt mũi ông ta không đen, mà còn vô cùng trắng sáng.
Long Hổ Đường của ông ta giống với tứ đại gia tộc, đều là đại sứ từ thiện của chính phủ Cảng Thành.
Ông ta cũng nộp thuế theo quy định, công ty phá bỏ di dời của ông ta cũng là doanh nghiệp đóng thuế ưu tú của chính phủ Cảng Thành, mặc dù trên tay ông ta có rất nhiều mạng người, nhưng lại không thể tra được ai trên người ông ta cả.
Trong đó đương nhiên là có bí quyết, mà bí quyết đó chính là thứ mà xã hội đen Trương Hoa Cường muốn mà không được.
Đó là một kiểu cách giết người vô cùng nghệ thuật kết hợp với bối cảnh của thời đại.
Hạ Phác Đình đương nhiên sẽ dùng tình cảm để kích động, dùng lý lẽ để thuyết phục khuyên nhủ vợ mình, không để cho cô mạo hiểm.
Anh nói: “Con sẽ làm vậy.”
“Không cần tiễn ông, về nhà sớm một chút, đừng để Lâm Lang chờ con.” Hạ Trí Hoàn nói.
Thân thể ông nội yếu như vậy lại ra nước ngoài, hiện tại anh không thể đi được, cũng không biết ông cụ sau khi về có thể chuyển biến tốt hay không, ông cụ đã 80, mỗi cuộc chia tay đều có thể là vĩnh biệt, Hạ Phác Đình đương nhiên muốn tiễn ông cụ.
“Ngài cũng đừng quá lo lắng, ngủ một giấc để tinh thần nghỉ ngơi, buổi tối lên máy bay.” Hạ Phác Đình nói.
Hạ Trí Hoàn cười: “Ông biết tự bảo vệ mình, bởi vì Lâm Lang, ông cảm thấy mình có thể sống đến 1997!”
Lúc trước ông ấy đã giao ước với cha Tô, nhất định phải cùng nhau sống đến 1997, cha Tô đã qua đời, chỉ cần có thể, ông ấy chắc chắn phải chống đỡ đến lúc ấy.
Ra khỏi phòng ICU, gặp Lương Nguyệt Linh, Hạ Phác Đình duỗi tay: “Đồ tôi muốn đâu?”
Lương Nguyệt Linh đưa một chồng ảnh quần áo của các thương hiệu lớn, nói: “Ông chủ, tôi cảm thấy anh đang phí công sức.”
Hạ Phác Đình sửng sốt một chút: “Vì sao?”
Lương Nguyệt Linh nói: “Quần áo ban đầu của cô Tô là do ngài chọn, tôi nói thẳng với anh, cô ấy căn bản không thích, tôi cũng không biết cô ấy thích mặc cái gì, nhưng chắc chắn không phải do anh chọn, tôi cũng không thể chọn, giao cho phu nhân làm đi ạ.”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận