Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 822:

.



Chương 822:
Tô Lâm Lang rất tức giận, nhưng rốt cuộc thì Hạ Phác Đình là chồng cô, hơn nữa đã lâu rồi hai người không gặp nhau, cô cũng không nỡ từ chối anh. Vả lại cô cũng rất muốn làm chuyện đó, im lặng một lúc, cuối cùng cô gật gật đầu.
Đương nhiên, với ưu thế chiều cao tuyệt đối, cậu cả Hạ sẽ không để vợ mình tự đi vào phòng tắm.
Chỉ có lúc bế cô thế này thì anh mới cảm nhận được chút cảm giác đàn ông trong cuộc hôn nhân mà anh là người bị áp bách này!
Lại nói, bây giờ là năm 1987, Đại Lục vừa mới bắt đầu cải cách mở cửa, ngay cả thành phố lớn như Thâm Quyến cũng tắt đèn dập lửa khi đêm xuống, không có quá nhiều ánh đèn, cũng không có nhiều kiến trúc tiêu biểu.
Tòa nhà Quốc tế Hạ Thị này là kiến trúc cao nhất ở Thâm Quyến hiện giờ, cũng là kiến trúc tiêu biểu duy nhất.
Bởi vì ở gần biển, chỉ cần thời tiết tốt thì có thể nhìn thấy Cảng Phủ lộng lẫy ánh đèn từ phòng khách sạn nhìn ra biển.
Căn phòng này nằm ở tầng 21 của khách sạn, là vị trí ngắm cảnh tốt nhất ở Cảng Phủ.
Trong phòng khách sạn có bồn tắm lớn đủ cho hai người, bởi vì xung quanh không có tòa nhà cao tầng nào khác nên không cần kéo rèm khi tắm.
Tô Lâm Lang nằm trong bồn tắm, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, cô có thể nhìn thấy rõ một vùng phồn hoa lộng lẫy ở bờ đối diện, nó giống như hình dạng của một đóa hoa hồng, đó chắc hẳn là Happy Valley của Cảng Phủ.
Trông qua biển rộng, một đóa hoa hồng phác họa từ ánh đèn rực rỡ nở rộ giữa bầu trời đêm.
Nằm trong bồn tắm và ngắm đóa hoa hồng khổng lồ kia, có cảm giác cái đẹp thật là một ảo, phi thực tế.
Tô Lâm Lang nhìn kỹ rồi nói: “Đó là bất động sản nhà chúng ta phải không, anh à, không biết là ai làm đèn mà đẹp thật.”
Lại nói, cậu cả Hạ rất hay ghen, hơn nữa số người bị anh ghen đếm hai bàn tay vẫn chưa hết.
Nhưng mà anh cũng rất tự tin, tin rằng chẳng có kẻ nào thay thế được anh, bởi vì trừ bản thân anh ra thì chẳng ai cho vợ anh được những thứ anh cho cô.
Anh rót cho mình một ly Martell, lại rót cho vợ một ly, thêm đá rồi đưa ly rượu cho cô. Anh mạnh miệng nói một câu, đương nhiên, toàn bộ Cảng Thành cũng chỉ có mình anh dám mạnh miệng như vậy.
“Anh làm. Hơn nữa có vẻ chỉ có mình anh mới có thể làm ra ánh đèn đẹp như vậy cho em xem.” Anh nói, nhấp một ngụm rượu rồi ngồi xuống thành bồn tắm. Anh quay đầu cùng thưởng thức đóa hoa hồng rực rỡ giữa trời đêm kia cùng với vợ.
Tô Lâm Lang cầm lấy ly rượu, giống như sân golf tràn ngập đốm lửa vào ngày kỷ niệm ba năm ngày cưới, thật ra cô rất thích những cảnh sắc thế này.
Là một người phụ nữ, cô cũng có trái tim thiếu nữ, thích những thứ lộng lẫy.
Nhưng mà lúc này cô cầm chén rượu, không tránh khỏi nhớ tới A Hà, cô bé có làn da nâu đen và đôi mắt vô hồn.
Năm nay cô bé mười tám tuổi, đã là một thiếu nữ chân chính.
Cũng không biết bây giờ A Hà đang ở vùng biển nào, có an toàn không, có thể giữ cho bản thân không nghiện ma túy không.
Sáng mai, Tô Lâm Lang định tới gặp cục trưởng Diêm để bàn bạc với ông ta một kế hoạch để nhanh chóng bắt được A Khôn, cứu A Hà khỏi tay bọn buôn ma túy.

Tạm thời không nói đến hai vợ chồng Tô Lâm Lang.
Ở tầng tiếp theo là phòng của Trình Siêu, đó là một căn phòng tiêu chuẩn, bởi vì Hạ Phác Đình dặn Hứa Thiên Tỉ sang đón tiếp khách, thế nên cậu ta lại mở một chai rượu mới, sau đó bảo quầy bar làm một mâm trái cây lớn, cậu ta bưng mấy thứ đồ ăn vặt tới nhậu với Trình Siêu.
Nhưng mà cậu ta hưng phấn tới, Trình Siêu lại từ chối.
Anh ấy cười nói: “Chờ cuối tuần đi, lúc đó tôi mời cậu uống rượu, ngày mai tôi còn phải đi làm nên tôi muốn đi nghỉ ngơi sớm.”
Người ta không muốn uống thì cũng đâu thể ép được.
Hứa Thiên Tỉ đành phải nói: “Anh Trình nghỉ ngơi sớm đi, tôi không quấy rầy anh vậy.”
Trình Siêu gật đầu, sau đó hỏi cậu ta: “Đúng rồi Thiên Tỉ, cậu cảm thấy cậu hai Hạ là người thế nào?”
Tuy rằng Hứa Thiên Tỉ thấy Hạ Phác Húc phiền, nhưng cậu ta sẽ không bàn tán sau lưng người khác. Cậu ta nói: “Cũng được, vốn dĩ anh ta vừa lười vừa phế, nhưng bây giờ có tâm gây dựng sự nghiệp chút rồi. Anh ta khá có năng khiếu diễn xuất, có lẽ sau này cũng có thể thành minh tinh lớn ở Cảng Phủ chúng tôi.”
Cậu ta lại hỏi: “Có phải anh Trình muốn xin chữ ký hộ bạn gái không, tôi dẫn anh đi tìm anh ta, muốn ký tên chụp ảnh thế nào cũng được. Anh đừng nhìn anh ta đẹp trai thế, tính tình khá tốt, không biết giận, sẵn sàng đáp ứng nhu cầu của người khác.”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận