Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 540:

.



Chương 540:
Ông tư Viên mà anh ấy nói tới chính là thủ lĩnh của băng 4K.
Ông ta là người Đại Lục, quê quán ở tỉnh Quảng, đại khái khoảng 47, 48 tuổi.
Địa bàn của ông ta là Du Ma Địa, Vịnh Đồng La và Vượng Giác, ba khu vực buôn bán rất phát triển.
Ông ta cũng là người có uy vọng cao nhất trong mấy ông trùm ở giới giang hồ.
Nhưng mà uy vọng của ông ta không đến từ cá nhân hay gia tộc nào, mà là bản thân ông ta tin vào lẽ phải cao ngất trời của mình.
Hơn nữa ông ta còn không thu phí bảo vệ, sản nghiệp kinh doanh của ông ta là mở sòng bạc.
Mẹ của Tô Lâm Lang tên là Trình Nhã Lan, năm đó cũng là người đẹp số một, số hai ở huyện Đam. Đến tuổi cưới chồng thì bà mối đạp vỡ ngạch cửa, ông tư Viên cũng từng tới cầu hôn, nhưng bà ấy thích cha Tô, thế là gả đến nông trường.
Ông tư Viên cũng là ông trùm khiến Tô Lâm Lang đau đầu nhất ở Cảng Thành.
Bởi vì tuy rằng ông ta là người giang hồ, nhưng thưởng phạt rõ ràng, đàn em cũng rất trung thành, dũng cảm. Chắc chắn là ông ta sẽ không muốn từ bỏ nơi đắc địa như Tiêm Sa Chủy, muốn thu vào trong túi.
Gần đây nhà họ tiền rớt đài, có lẽ ông ta cảm thấy một con nhóc như Tô Lâm Lang không phải là đối thủ của mình, muốn đuổi cô khỏi Tiêm Sa Chủy, thế là liên tục nhắm vào ông sáu Lục.
Đương nhiên, nếu chiếm được Tiêm Sa Chủy thì ông ta rất ghê gớm, như vậy thì ông ta sẽ trở thành vị vua chân chính của Cửu Long, ông trùm khét tiếng nhất ở Cảng Thành.
Ông tư Viên cũng buôn lậu, thuyền hàng của ông ta đi đường thủy ngầm, trải rộng khắp Đông Nam Á, ý tưởng để ông ta hỗ trợ vận chuyển vũ khí của Trình Siêu đúng là không tồi.
Nhưng mà Trình Siêu là người Đại Lục, là một PLA ngay thẳng, anh ấy vẫn nghĩ người khác tốt quá.
Loại người như ông tư Viên chỉ biết có ích lợi, cũng chỉ có địa bàn và tiền, đừng đến lúc Trình Siêu nhờ ông ta hỗ trợ, ông ta lại trở tay bán Trình Siêu cho chính phủ Anh thì toi.
Đương nhiên, mối làm ăn súng ống đạn dược còn chưa chốt được, việc này cũng chỉ có thể để sau lại nói.
Sau khi nói chuyện với anh họ xong, Tô Lâm Lang mở cửa ra rồi nói: “Tối nay ăn cơm nhà em đi, Phác Đình phái xe cho anh rồi, đến lúc đó tài xế sẽ chở anh đi khách sạn. Anh cũng tranh thủ thi bằng lái đi, tự lái xe. Quần áo thì bảo người của anh đo kích cỡ, láy nữa em sẽ cho người đưa tới.”
Lúc này Trình Siêu mới có tâm trạng ngắm nghía nhà họ Hạ, anh ấy cảm thán: “Thì ra đây là nhà có tiền.”
Lại nói: “Ba người khác dáng người cũng na ná anh, không cần mua quần áo mới đâu, mượn vài bộ quần áo cũ của Phác Đình nhà em là được rồi, không cần lãng phí tiền.”
Tô Lâm Lang nói: “Chỉ là mấy bộ quần áo mới thôi, nhà em làm nổi.”
Suy xét đến việc ngày mai họ phải mặc luôn, bây giờ mau cũng không kịp, cô đo vòng hông của Trình Siêu, sau đó hỏi Hứa Uyển Tâm số điện thoại của bên bán, Versace, Gucci, LV, bảo họ đưa bốn bộ vest theo kích cỡ lại đây.
Đúng lúc trong nhà có điện thoại di động, cô còn chưa kịp dùng loại mới, để cho Trình Siêu dùng trước.
Đương nhiên, hiếm khi anh họ tới đây, cô còn phải đi phòng bếp dặn họ làm thêm vài món ăn.
Không nói đến Tô Lâm Lang đang bận rộn, chuyển về anh em nhà họ Hạ.
Tuy rằng trong lòng Hạ Phác Đình có một ngọn lửa bùng lên, nhưng anh còn bận công việc, thế là anh vào phòng của ông để gọi điện thoại tiếp.
Hạ Phác Chú tan học về, nghe nói trong nhà có vị khách là quân nhân xuất ngũ thì rất là hưng phấn, cậu ta la hét muốn gặp một lần.
Nhưng Hạ Phác Hồng nghe thế thì lại nhếch môi cười nói: “Anh nghe nói PLA là một đám đồ tể giết người không dao, Phác Chú em cứ chờ đi, xem lát nữa anh lột da tên PLA kia trên bàn cơm thế nào.”
“Anh ba, anh bị người Anh tẩy não rồi, PLA là những quân nhân tuyệt vời nhất thế giới.” Hạ Phác Chú nói.
Đúng là Hạ Phác Hồng bị mấy phương tiện truyền thông đại chúng bên Anh tẩy não, nhưng bản thân cậu ta cũng không ý thức được điều này.
Cậu ta nói: “Chờ lúc ăn cơm đi, em xem anh hỏi cho tên đó câm nín không trả lời được thế nào.”
Đảo mắt đã tới giờ cơm chiều, đương nhiên, trong nhà mở tiệc đãi khách, trên bàn có đủ món sơn hào hải vị: bào ngư, vi cá, bồ câu non, sò điệp,...
Hứa Uyển Tâm không tiếp khách, Băng Nhạn ăn cơm cùng bà, trên bàn chỉ có anh em nhà họ Hạ, Tô Lâm Lang và Trình Siêu.
Trình Siêu thấy nhà ăn của nhà họ hạ nguy nga tráng lệ, không những bàn ghế được làm từ gỗ quý, ngay cả mâm cũng là đồ sứ cổ tốt nhất, đũa làm từ ngà voi, khi ăn cơm còn có bốn, năm người hầu đứng cạnh hầu hạ, anh ấy cảm thấy rất chấn động.
Thế là trông Trình Siêu có vẻ rất mất tự nhiên.
Trước mắt thì Điên Công Hạ Phác Hồng là người ghét Đại Lục, ghét PLA nhất trong nhà.
Cậu ta đã lên kế hoạch vừa ngồi vào bàn ăn là phải làm khó Trình Siêu ngay, thế là cậu ta nói thẳng: “Anh Trình, tôi nghe nói PLA Đại Lục các anh vô cùng dũng mãnh, đặc biệt là trong chiến tranh Việt Nam, các người điên cuồng sát hại phụ nữ và trẻ em, có đúng vậy không?”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận