Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 78:

.



Chương 78:
“Hôm qua cậu vẫn luôn bám theo tôi, lúc ở trong rừng, khi phát hiện Diệp Khánh Vinh định bỏ chạy, chính cậu đã lên tiếng nhắc nhở tôi, đúng chứ?” Tô Lâm Lang lại hỏi.
Hoàng Mao im lặng gật đầu.
Hôm qua, sau khi xuống núi, suýt nữa Diệp Khánh Vinh đã thành công viện cớ đòi đi vệ sinh để bỏ chạy, khi ấy chính Hoàng Mao đang núp trong rừng cây đã ném đá nhắc nhở nên Tô Lâm Lang mới phát hiện.
Cuối cùng cũng ăn xong đống thơm trong tay, thuận miệng hỏi: “Có một nhiệm vụ theo dõi, muốn làm không?”
Hoàng Mao vội đứng bật dậy, hai tai dựng hết lên: “Có!”
Nên nói thế nào nhỉ, người như cậu ta, bẩm sinh đã cần một đại ca phân phối nhiệm vụ cho mình. Nếu không có nhiệm vụ, cậu ta sẽ quanh quẩn bên người đại ca, chờ nhiệm vụ tới như chó bảo vệ xương.
Cậu ta không biết phải giải thích thế nào, tóm lại hệt như chính bản năng đã chỉ dẫn cậu ta tới nhận nhiệm vụ vậy.
Tiện thể thì đêm qua, quản gia Lưu từng nhắc tới chuyện ông cụ muốn để Tô Lâm Lang đảm nhận chức vị gia chủ, hòng giải quyết nội gián.
Tô Lâm Lang không phải cảnh sát, cũng chẳng có thẩm quyền điều tra hay là bắt bớ người kia. Chính phủ Cảng Thành lại là một tổ chức cực kỳ quỷ dị, một tên giết người cướp của, trộm xe bọc thép, bắt cóc con tin như Trương Hoa Cường từng lên tòa hết mấy lần, nhưng lần nào cũng được tuyên án là vô tội đó.
Kiểu gì thì cái tên nội gián của nhà họ Hạ cũng vậy thôi, dù có liều lĩnh làm lớn chuyện với bên cảnh sát thì cùng lắm chỉ nhận được lời an ủi suông chứ chẳng có sự trợ giúp thiết thực nào.
Thế nên điều đầu tiên Tô Lâm Lang nghĩ tới đó là sai người theo dõi nội gián để tìm bằng chứng.
Nhưng lúc đầu, cô chưa từng nghĩ tới sẽ thực hiện kế hoạch ngay hôm nay, và người mà cô tính giao cho nhiệm vụ này là Lưu Ba cơ. Vì tuy anh ta có hơi ngốc, nhưng được cái thật thà, trung thành.
Có điều lúc nãy, khi đang uống cà phê, cô vô tình nhìn thấy Hoàng Mao đang núp trong bụi cây, trong đầu lập tức nảy ra một sáng kiến.
Hôm qua Hạ Phác Đình từng đề cập đến đồng hồ, tuy vẫn chưa đoán ra được nguyên nhân cụ thể, nhưng cô nghĩ hẳn manh mối quan trọng nhất trong vụ nổ súng có liên quan tới đồng hồ. Thế nên anh mới bảo Lương Nguyệt Linh gọi tới nhà họ Hạ, nói vài câu nửa thật nửa giả như Hạ Phác Đình đã tỉnh lại, đang nói về chuyện chiếc đồng hồ với bên cảnh sát.
Nếu cô đoán không sai, sau khi nghe lỏm được tin tức này, tên nội gián sẽ sốt ruột vô cùng, hấp tấp liên lạc với thế lực đứng đằng sau mình. Và đó chính là thời điểm tốt nhất để bắt đầu theo dõi.
Tô Lâm Lang đưa một tấm hình và một tờ báo cho Hoàng Mao, chỉ cho cậu ta thấy địa chỉ và số điện thoại được ghi phía sau bức ảnh, rồi nói: “Hẳn là cậu cũng biết người phụ nữ này nhỉ? Nhanh chóng xuất phát, đi tới địa điểm được ghi ở đây, chắc chắn cô ta sẽ lén lút rời khỏi nhà, đến lúc đó cậu hãy bám theo, nhìn xem cô ta đã đi gặp ai, có xuất hiện trên tờ báo này không. Nhưng cậu chỉ được phép theo dõi, chứ đừng đụng vào người cô ta dù chỉ một ngón tay, cũng như tuyệt đối không được để người khác phát hiện, biết chưa?”
Hoàng Mao đứng bật dậy: “Dám sờ soạng phụ nữ sẽ bị chị dâu chặt tay.”
Hoàng Mao đã tận mắt nhìn thấy kẻ bị cô chặt tay đêm đó chính là kẻ từng nổi ý xấu, muốn chạm vào người cô.
“Phải rồi, tốt nhất là mua một cái camera cầm theo, tôi…” Tô Lâm Lang sờ túi một hồi mới phát hiện, đường đường là gia chủ của Hạ Thị, thế mà trong người cô lại chẳng có lấy một đồng. Lòng thì muốn nuôi đàn em, nhưng tới phí chạy chân cũng không trả nổi.
Đúng lúc này, Hoàng Mao vỗ nhẹ túi quần phình to, toét miệng cười bảo: “Còn ba trăm nghìn lận, chị dâu cho đấy.”
Tô Lâm Lang lườm cậu ta, lại hỏi thêm một câu: “A Suy đi đâu rồi?”
Hoàng Mao đáp: “Người phụ nữ của anh ta đã có chồng, thế nên họ không dám nán lại Cảng Thành quá lâu, anh ta từng nói một khi lấy được tiền sẽ lập tức bỏ trốn.”
Tô Lâm Lang cạn lời: “Hắn dẫn theo vợ của người khác bỏ trốn hả?”
“Vâng, là người của một đại ca đường phố, nhất định phải tìm đường bỏ chạy, bằng không sẽ bị người ta đâm chết.” Hoàng Mao bồi thêm một câu, khiến thế giới quan của người nghe phải chấn động.
Tô Lâm Lang không ngờ một kẻ trông xấu tính như A Suy lại là ông hàng xóm, hơn nữa còn là ông hàng xóm dám lăn giường với vợ của tên trùm.
Có điều hắn và Hoàng Mao tương đối giống nhau, không phải dạng Yêu Râu Xanh. Vì đêm đó, khi cô trần trụi lao về phía họ, Hoàng Mao vô thức giơ cả hai tay lên trời, còn A Suy cũng nhanh chóng nghiêng người né sang một bên. Hành động của cả hai đã nói nên rằng họ không hề có ý định xâm phạm cô, thế nên cô mới nhắm một mắt mở một mắt, không băm vằm tay hai người họ.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận