Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 658:

.



Chương 658:
Hạ Trí Hoàn đi đứng không tiện, đang trong mùa đông nên không ra ngoài, chỉ có Tô Lâm Lang đi ra tiếp khách. Vừa thấy mặt, Cố Trấn Đông đã nói: “Chủ tịch Tô, hôm nay sắc mặt của cô trông rất tốt.”
Cô vốn còn nhỏ tuổi, nên làn da vẫn tươi trẻ, trắng nõn hồng hào của cô gái nhỏ. Tuy nhiên hôm nay làn da của cô cực kỳ trong treo, ánh mắt cũng cực kỳ sáng ngời, khiến Cố Trấn Đông nhịn không được muốn khen một câu.
Ngồi xuống, nhận lấy trà, ông ta lại hỏi: “Chủ Tịch Tô, chắc Phác Đình đã trở về rồi nhỉ, ngày mai có thể tham dự trận đấu không?”
Hạ Phác Đình trở về từ hôm qua, tiểu biệt thắng tân hôn, cũng không biết vì cái gì mà hết sức mãnh liệt, còn lăn lộn đến ba giờ sáng. Chân của anh còn có vết thương cũ, sáng sớm thức dậy mặt mày Tô Lâm Lang hồng hào, tinh thần bừng bừng, nhưng đầu gối của cậu cả Hạ lại đau, đi khập khiễng, đỡ lấy eo, sáng sớm đã tới công ty làm việc.
Nhớ tới dáng vẻ của chồng lúc ra ngoài, Tô Lâm Lang nhịn cười nói: “Chú Trấn Đông, Phác Đình đã về rồi, công việc bận rộn nên anh ấy phải dậy sớm đến công ty rồi. Chú yên tâm, ngày mai anh ấy sẽ đến trường đua ngựa.”
Cố Trấn Đông gật đầu, còn nói: “Lần đầu trường đua ngựa tiếp nhận thi đấu, ngày mai cắt băng khánh thành phải nhờ vào chủ tịch Tô rồi.”
Tô Lâm Lang cười nói: “Cũng cảm ơn chú Cố và ông nội Cố coi trọng cháu, ủy thác trọng trách nặng nề này cho cháu, chú thay cháu cảm ơn ông nội Cố nhé.”
“Mọi người đều quen biết nhau từ lâu, chủ tịch Tô nói lời này thì khách sáo quá, vậy ngày mai chúng ta gặp nhé!” Cố Trấn Đông đứng dậy nói.
Tô Lâm Lang cũng đứng dậy: “Ngày mai gặp!”
Con trai trở lại, vợ chồng son cần thân mật, nên tối hôm qua Hứa Uyển Tâm tối cũng không quấy rầy con dâu, lúc này mới muốn thử quần áo cho cô.
Gọi bảo mẫu Nguyệt Hoa đi lấy quần áo, bà thì mở hộp đồng hồ ra, lấy ra đồng hồ đưa tới: “Đeo thử xem, ông con mua đồng hồ cho con đấy, xem thử có thích dây đồng hồ này hay không. Nếu không thích, chờ quản gia Lưu cầm đi bảo dưỡng, bảo ông ấy đổi lại cho con. ”
Tô Lâm Lang nhận lấy chiếc đồng hồ trị giá 1,4 triệu, đeo lên cổ tay.
Đây là đồng hồ của mẹ Tiễn Mễ Lị, là đồng hồ cổ, tuy chưa có đi bảo dưỡng, nhưng nhìn giống như mới. Cho dù Tô Lâm Lang không rành về đồng hồ, cũng nhìn ra đây là chiếc đồng hồ tốt.
Nhưng từ trước đến nay cô không thích vàng bạc hay vật ngoài thân, thử một chút rồi lấy xuống, nói: “Mẹ, không cần đổi đâu, để quản gia Lưu mang đi bảo dưỡng, rồi con đeo là được.”
Hứa Uyển Tâm đau lòng thay con dâu, rồi nghĩ chắc lại có chuyện gì xảy ra, bèn hỏi thử: “Tối hôm qua con lại chạy đi đâu thế, Jenny nói trong giày của con toàn là máu.”
Tô Lâm Lang nói: “Một chút việc nhỏ mà thôi, hơn nữa đã làm xong xuôi rồi, mẹ đừng lo cho con!”
Người con dâu này, ưu điểm nhiều đếm không hết, mà điều Hứa Uyển Tâm thích nhất ở cô chính là cô không có kén chọn quần áo, quần áo gì cũng mặc được, mặc quần áo hoàn toàn không có ý kiến, cho bà tùy ý sửa soạn.
Nhưng nếu nói khuyết điểm của cô, cũng có thể hù chết người.
Lần nào chạy ra ngoài cũng xuất quỷ nhập thần, trở về thì cả người toàn máu. Bà không giúp được, lại không khỏi quan tâm, cũng chỉ có thể không ngừng lải nhải khuyên cô: “Ra ngoài, nhất định phải thật cẩn thận.”
Tô Lâm Lang duỗi hai tay ra, mặc cho Hứa Uyển Tâm giúp mình sửa sang lại quần áo, dịu dàng ứng phó: “Vâng mẹ, con biết rồi!”
Thử quần áo xong, cô xuống lầu, phải đi xem bên Hạ Phác Hồng còn tình huống gì mới không.
Hôm nay Hạ Phác Hồng lại không tắm rửa, cả người bẩn thỉu, còn không cho phép Tô Lâm Lang vào phòng thí nghiệm của cậu ta, chỉ lắc đầu nói: “Không có tin tức hữu dụng gì, chị dâu đừng vào đây, kẻo anh cả của em lại lầm bầm.”
Lúc Hạ Phác Húc không có ở đây, cậu ta sẽ ngủ ở dưới tầng hầm, còn không cho phép người hầu dọn dẹp. Trong phòng hôi thối, Tô Lâm Lang lại ngại thối, nên cũng lười vào.
Nhưng ngón tay chỉ lên lầu, cô nói: “Lập tức đi tắm đi, cũng không được để mình hôi thối nữa. Em như vậy, PLA không cần em đâu.”
Hạ Phác Hồng cũng đồng ý với Tô Lâm Lang: “Được rồi được rồi, em lập tức đi ngay.”
Lại hỏi cô: “Chị dâu, ngày mai mọi người đều phải đến hội đua ngựa, vậy em thì sao, em có phải đi không?”
Nhân tiện, ngày mai là hội đua ngựa.
Bản thân Lưu Bội Cẩm là người của tổ chức Yamaguchi, cũng biết nhà họ Hạ không dễ chọc, không dám tìm tổ chức Yamaguchi đến giết Hạ Phác Hồng, mà muốn thuê người từ Macao đến giải quyết cậu ta.
Đương nhiên Tô Lâm Lang không thể trơ mắt nhìn, cô đã dặn dò Thủy Tử, để cậu ta hỗ trợ liên lạc với anh Suy ở Macao hỏi thăm tin tức, xem sát thủ nhận đơn là ai, có thể sớm bắt được hay không.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận