Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 122:

.



Chương 122:
Tô Lâm Lang không lên lầu mà đi thẳng tới nhà ăn của bệnh viện, gọi một phần cơm trưa. Ăn xong, cô tới quầy lễ tân để hỏi thăm về tình trạng sức khỏe của cô bé bị thương trong vụ đánh bom khủng bố trước sở cảnh sát cũng như thời gian chuyển viện chính xác của cô bé.
Cũng đúng lúc hỏi về thời gian phẫu thuật của cô bé, xem có cần điều máy bay của Hạ Thị tới đón hay không, hay là giúp đứa nhỏ liên lạc với bác sĩ nước ngoài, bởi vì dù sao đứa nhỏ cũng vì nhà họ Hạ nên mới bị thương, cũng là bởi vì cô, đây là việc cô nên làm.
Câu hỏi này khiến Tô Lâm Lang thấy đau lòng.
Bởi vì cô bé tên là Liêu Ánh Hà cũng giống như cô bé A Hà mà cô đã cứu ở A Quỷ Sĩ Đa, tên hồi bé cũng gọi là A Hà.
Chính phủ Cảng Thành rất thú vị, kẻ phạm tội bắn phá trên phố mà chính quyền không làm gì nhưng người bình thường lại vô cùng thiện lương, chỉ mấy ngày nay, cô gái đã xoay sở được một trăm mười nghìn, bệnh viện cũng đã mở đường xanh cho cô bé[1], để đảm bảo cô bé có thể an toàn và thuận lợi di chuyển tới phòng chăm sóc tích cực của Đức Minh.
[1]Từ góc độ bệnh viện là thực hiện các hoạt động cứu hộ vô điều kiện dựa trên nguyên tắc cứu sống và chữa bệnh cho những người bị thương.
Ngay lúc Tô Lâm Lang đến thăm hỏi, có một y tá ôm một con búp bê hình Mickey đặt trước quầy tiếp tân.
Cô cũng rất thích búp bê, còn định mua cho Hạ Phác Đình hai con để làm bạn với anh, đưa tay vuốt ve một hồi, cô nói: "Con búp bê nhỏ này xinh đẹp quá, cô mua ở đâu vậy, tôi cũng muốn mua một con."
Y tá nói: "Đây là quà gặp mặt khoa nhi chúng tôi tặng cho bạn nhỏ Liêu Ánh Hà, hy vọng cô bé có thể nhanh chóng khỏe lại."
Lễ tân ôm lấy con gấu, thở dài nói: "Chính là vì mấy tên côn đồ tự dưng lại làm hại đứa nhỏ, bây giờ thực sự là, tồi tệ quá!"
Y tá cũng nói: "Tôi vừa mới kết hôn, nhà chồng vẫn thúc giục mãi, muốn có con nhưng tôi không dám sinh em bé, hiện giờ tình hình an ninh của Cảng Thành quá hỗn loạn rồi."
Tô Lâm Lang nói: "Ở Đại Lục chúng tôi, làm tổn thương tới trẻ em là sẽ bị chặt tay, cắt chân, đi công khai trên phố để dân chúng xem, luật pháp của Cảng Thành quá lỏng lẻo."
Cô không phải ngôi sao, cũng chỉ lên TV một lần, y tá và nhân viên lễ tân nhìn một lúc vẫn không nhận ra, mà bình thường người từ Đại Lục tới đều không nói nhiều về Đại Lục, chỉ biết nói về nghèo đói, ăn không đủ no.
Cô thản nhiên nói về những điều tốt đẹp của Đại Lục khiến hai cô gái tò mò hỏi: "Thật vậy sao?"
Chặt tay chặt chân những người làm tổn thương trẻ em, công khai trên phố để dân chúng xem, nghe rất hay.
Tô Lâm Lang còn nói: "Đàn ông cũng không thể bắt nạt, xúc phạm phụ nữ, nếu không sẽ bị kéo thẳng đi xử bắn luôn."
Lễ tân nói: "Cái này tôi biết, nhóm quân giải phóng nhân dân Đại Lục sẽ giết người mà không phân biệt ai cả, chỉ cần nhìn không vừa mắt là kéo đi xử bắn luôn."
Lần đầu tiên Tô Lâm Lang nghe được lời này thì rất tức giận, bởi vì cha cô chính là quân giải phóng nhân dân Đại Lục, cô không thích nghe quân giải phóng nhân dân bị bôi đen vô lý, nhưng khi nghe Hạ Phác Đình phân tích về tình hình của chính quyền Cảng Thành thì cô có thể hiểu được tâm trạng của một số người dân Cảng Thành.
Vì vậy, cô kiên nhẫn sửa lại: "Điều mà quân giải phóng nhân dân Đại Lục không vừa mắt chính là những kẻ bắt nạt phụ nữ và trẻ em, ví dụ như cưỡng hiếp, chỉ có một điều luật, đó là bắn chết thôi."
Đúng lúc này nhìn thấy có một người quen vào đại sảnh, cô nói tiếng xin lỗi rồi xoay người đi.
Y tá và nhân viên lễ tân vẫn đang thảo luận về chủ đề vừa rồi: "Kẻ bắt nạt phụ nữ và trẻ em, liệu họ có xứng đáng bị giết không?"
Hai người nói xong, lại tìm Tô Lâm Lang, mới phát hiện cô đã không còn ở đó từ lúc nào rồi.
...
Người mà Tô Lâm Lang nhìn thấy không phải ai khác mà chính là Tôn Gia Kỳ bị cô đuổi ra nhà họ Hạ ngày hôm qua.
Hôm nay cô ta phải đi quay bánh quy quảng cáo, chắc là vừa mới kết thúc nên vẫn giữ lớp trang điểm đậm rồi thẳng đến phòng bệnh riêng.
Cô ta đến tìm Lê Hiến.
Bởi vì nổ trứng, phải làm giải phẫu cắt bỏ nên hiện Lê Hiến đang ở Đại Minh nhưng lại chỉ trong khu vực phòng bệnh thông thường.
Đương nhiên, ông ta lấy được rất nhiều tiền từ chỗ Mạch Đức Dung nên hiện giờ vẫn là một phú ông, được ở trong một phòng đơn.
Chính phủ Cảng Thành còn có một chỗ kỳ lạ, giống như hiện tại, người đi cùng với Lê Hiến là Mã Lộ Tây, là tình nhân của ông ta, trong khi Tôn Gia Kỳ là con gái nuôi của ông ta, bỏ qua người vợ chính thức Mạch Đức Dung mà họ vẫn có thể sống hòa thuận với nhau.
"Cha, cha gầy đi nhiều lắm đó..." Tôn Gia Kỳ vừa vào cửa đã ôm ông ta, khóc lóc: "Cha, con xin lỗi."

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận