Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 798:

.



Chương 798:
Chẳng trách ông cụ Cố cũng đã sắp chín mươi rồi, bỗng nhiên kiếm chuyện, muốn đưa vợ bé lên làm vợ cả.
Phải biết là, Cố Mãn Quán giống hệt với Hạ Phác Húc lúc ban đầu, bởi vì có mẹ là vợ bé đã quen cúi đầu lấy lòng, hun đúc cho mấy đứa con cũng quen với việc nịnh bợ người khác, yêu tiền tham tiền, lại không có tính tình ngay thẳng chính trực.
Hạ Phác Húc còn tốt chán, mặc dù tham tiền, nhưng anh ta nhát gan, hơn nữa bởi vì gia đình họ Hạ có quy định nghiêm khắc, không dám dâm loạn, không hút thuốc đánh bạc cho nên cũng không học mấy trò quá xấu.
Cố Mãn Quán thì chính là tiêu chuẩn của một đứa con nhà giàu sang, rõ ràng có tiền, có thể làm những chuyện có ý nghĩa nhưng anh ta lại cứ muốn mở sòng bạc.
Rõ ràng thế giới có nhiều phụ nữ như thế, nhưng anh ta lại cứ phải chọn Lý Phượng Gia, chán ghét anh cả của mình Cố Trấn Đông.
Mặc dù chuyện anh ta tới Đại Lục mở sòng bạc Tô Lâm Lang không nhìn thấy tận mắt nhưng có thể dự đoán được.
Nhưng dù thế cô cũng không ngờ, một tên như Cố Mãn Quán lại có thể lăn lộn ăn cả trắng lẫn đen ở Đại Lục như thế.
Hứa Uyển Tâm thấy con dâu gấp tờ báo lại, thì nói: "Chúng ta tới đại lục đi thăm Phác Hồng, phải tới chỗ bộ đội không tiện đưa bà Cố theo, mẹ đã từ chối bà ta rồi, nhưng nếu như anh họ con có thể giúp bà ta điều tra Cố Mãn Quán một chút thì hãy giúp đi, mẹ không sợ gì khác... chỉ sợ một ngày nào đó Cố Mãn Quán sẽ kéo Phác Húc hư hỏng theo."
Bà nói khẽ với con dâu.
Nhưng vừa nói xong, đã nghe thấy Hạ Phác Húc nói: "Mẹ à, mẹ yên tâm đi, vua cờ bạc con không thể nào học mấy trò hư đốn được."
Hứa Uyển Tâm quay đầu đã thấy Hạ Phác Húc đang ngậm một lá bài tú lơ khơ trên miệng.
Anh ta xua tay, ý bảo Hứa Uyển Tâm tránh đường một chút nói: "Mẹ à, hôm nay con có một trò vui cho mẹ xem nè."
Hứa Uyển Tâm không hiểu chuyện gì, nhưng vẫn nhích sang một bên.
Hạ Phác Húc lùi về phía sau mấy bước, lắc mông rồi rung hông, còn ném một ánh mắt quyến rũ cho Hứa Uyển Tâm, hai ngón tay kẹp lá bài tú lơ khơ, nhảy một điệu nhảy đúng chuẩn Michael Jackson, rồi xoẹt một tiếng quăng lá bài tú lơ khơ đi, lá bài bay lên tủ rượu, nắp chai bia Carlsberg bụp một tiếng bay ra ngoài, bọt bia tràn lên tận miệng chai, rào rào tuôn ra ngoài.
Đây là lần đầu tiên Hứa Uyển Tâm thấy anh ta chơi trò này, bà trợn mắt há hốc mồm.
Mà cái gọi là ông trùm cờ bạc, không phải chỉ biết chơi xúc xắc giỏi, mà quan trọng là phải chơi giỏi bài tú lơ khơ.
Thứ mà cao bồi Jack, học trò ông tư Viên tự hào, thành thạo nhất chính là chiêu bây giờ của Hạ Phác Húc, phi bài tú lơ khơ, có thể coi lá bài thành cây phi tiêu.
Hạ Phác Húc bởi vì nhận được vai nam chính của một bộ phim dự định sẽ rất nổi tiếng, anh ta vui vẻ, đắc ý, muốn khoe khoang chút kỹ thuật của mình với Hứa Uyển Tâm.
Nhưng từ trước đến nay anh ta đều giấu kỹ năng chơi cờ bạc của mình với Hứa Uyển Tâm, đây là lần đầu tiên khoe khoang với bà, mà kiểu khoe khoang này của anh ta khiến Hứa Uyển Tâm không những xấu hổ, mà còn rất chán ghét.
Hơn nữa điều này sẽ khiến bà nghĩ đến Cố Mãn Khán, còn có ông cụ Cố ngu ngốc già đầu rồi mà vẫn còn muốn cưới vợ bé.
Bà hỏi: "Phác Húc, cháu học từ Cố Mãn Quán sao?"
Không đợi Hạ Phác Húc giải thích, bà ấy còn nói: "Lâm Lang nâng đỡ cháu rất nhiều, cháu lại đắm mình, bùn lầy không chát được tường, cháu, cháu mau cút khỏi nhà cho bác!"
Hạ Phác Húc lấy một lá bài từ sau tai ra, còn muốn thể hiện, nhưng tại sao lại bị mắng?
Anh ta vội vàng giải thích: "Mẹ con không chơi thật, chỉ là đóng phim..."
Hứa Uyển Tâm không nghe anh ta nói.
Bà nói: "Lâm Lang cho cháu đóng phim, cơ hội rất tốt, cháu lại làm biếng, lười diễn, bây giờ còn dám học trò đánh bạc bậy bạ. Không được gọi bác là mẹ nữa, bác không phải mẹ cháu, Linda Tôn mới là mẹ cháu, cháu lập tức cút ra ngoài, mau trở về chi thứ hai của cháu đi!"
...
Không nói đến Hạ Phác Húc luôn cố gắng nhưng lại luôn thất bại, nói đến Hạ Phác Đình bên Đại Lục.
Lúc này, hai công an mặc đồng phục màu xanh lá cây, đội mũ rộng vành bước vào khách sạn quốc tế Hạ Thị vừa được trang hoàng mới khai trương ở Thâm Quyến, bọn họ đang quan sát đại sảnh khách sạn xa hoa lộng lẫy.
Khi Hạ Phác Đình vừa tiến quân đến Đại Lục, anh đã mua khách sạn này, chuẩn bị hơn một năm, vừa mới khai trường.
Hai người đến không phải ai khác, đúng là bạn cũ của Hạ Phác Đình, là công an Diêm và công an Vương đều đến từ thủ đô.
Công an Diêm cầm một thanh kiếm, cũng không phải thanh kiếm nào khác, chính là thanh kiếm Tô Lâm Lang đã chặt đứt, sau đó được đúc lại theo kỹ thuật kiếm tướng quân, là kiếm Raikiri.
Mặc dù thanh kiếm này là của Hạ Phác Đình, hơn nữa em trai anh Hạ Phác Hồng đang làm việc ở xưởng vũ khí, nhưng bởi vì vấn đề thủ tục, rườm rà một vòng, cuối cùng còn cần công an Diêm và công an Vương tự mình trả lại cho Hạ Phác Đình.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận