Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 309:

.



Chương 309:
Ba người trao đổi ánh mắt, thần giao cách cảm: "Thật ra bọn em không thích chơi đùa cảm giác mạnh đâu, bọn em thích làm việc hơn."
Tô Lâm Lang là phái nữ nhưng không hề có bản năng người mẹ. Cô là một Thượng tướng, thời đại tinh tế cũng là một nữ Thượng tướng dũng mãnh như kỳ lân. Dĩ nhiên cô sẽ không phí lời để thuyết phục và dạy dỗ, nhưng cô vẫn cần bọn họ thay đổi để đổi lấy mối đầu tư.
Cô có kinh nghiệm huấn luyện quân đội chuyên nghiệp, bây giờ chỉ cần quăng rìu một cái là đã hết bệnh, đã khiến mấy cậu công tử bột khỏe lên, đây chính là tốc độ của một Thượng tướng.
Nói ra thì mấy tên Hỗn Thế Ma Vương này đã sắp quậy nát trang trại. Sáng nay mọi người đều buồn rầu ngồi xem bọn họ cưỡi trâu, heo xong còn muốn làm gì. Mọi người đang nhức đầu thì thấy Hạ Phác Húc dẫn đội, ba cậu con trai tinh thần phấn chấn như ánh mặt trời, mặc áo thun trắng mà người ở trang trại thường mặc, sạch sẽ ngoan ngoãn bước ra từ nhà Tô Lâm Lang.
Một người vác cuốc, một người xách bồ cào tương, người còn lại thì cầm lưỡi hái.
Quản lý Tần mới vừa liên lạc với phía Cảng Thành, tới định bàn chuyện với Tô Lâm Lang thì nhìn thấy họ, ông ấy ngây người: "Bọn họ là ai, ở đâu ra vậy?"
Hạ Phác Húc nịnh nọt giỏi nhất, cũng là kiểu gió chiều nào theo chiều đó nên lên tiếng chào hỏi trước: "Quản lý Tần, cháu là Phác Húc đây. Cháu đã khỏi bệnh nên phải học tập đồng chí Lôi Phong, cháu rất háo hức được làm việc nên xin đừng ngăn cản cháu, cứ để cháu cống hiến đi ạ!"
Hai cậu nhóc kia cũng gật đầu liên tục như chim cút: "Đúng đúng, bọn cháu phải học theo Lôi Phong, bọn cháu muốn làm việc!"
Sau đó họ lén liếc nhìn Tô Lâm Lang. Cô cầm một cây rìu, cười cười: "Bác, bọn nhỏ chơi đã rồi, giờ đang rất nóng lòng đấy, bác mau sắp xếp cho mấy đứa làm việc đi!"
Quản lý Tần quay đầu nhìn mọi người xung quanh rồi lại nhìn Tô Lâm Lang: "Thật hả?" Gặp quỷ sao?
Hai đứa nhóc đồng loạt gật đầu, thầm nói không phải bọn họ bị ép sao. Nếu băng Lưỡi Rìu mà gặp chị dâu thì nhất định cũng phải ngoan ngoãn lao động cho coi!
...
Chớp mắt lại là ba ngày trôi qua.
Hôm nay, trên đường đến trang trại có một hàng bảy tám chiếc xe hơi gắn cờ đỏ chậm rãi chạy tới.
Người tới là hai phú ông tiếng tăm lừng lẫy ở Cảng Thành, một người trong đó lại là ông trùm vật liệu thép, đương nhiên phải tiếp đãi theo quy mô cấp tỉnh.
Bọn họ không muốn tiếp xúc quá nhiều với chính phủ nên từ chối đi cùng tất cả viên chức khác trừ tài xế, lúc trao đổi cũng dùng tiếng Anh.
Về chuyện Trương Hoa Cường, trước mắt Đại Lục sẽ có cách để bọn họ không khơi ra chuyện xấu.
Phiên xét xử cũng được mặt quay video và cung cấp cho truyền thông quốc tế. Phía công an cũng lần nữa nhấn mạnh tội bắt cóc giết người ở Đại Lục là tội tử hình, không hề có ân xá. Họ sẽ dựa theo Sắc lệnh đặc biệt số 83 của Bộ Công an ban hành năm ngoái để lập tức thi hành.
Mọi người đều xôn xao dự đoán rằng tuần tới Trương Hoa Cường sẽ đi gặp thượng đế.
Nói cho cùng, nếu hắn ta thật sự bị bắn chết, vậy sẽ chứng minh Trương Hoa Cường không phải người Đại Lục.
Mà nếu đã như vậy, giết một Trương Hoa Cường thì sẽ có thể giết thêm người khác đúng không?
Mấy năm nay nào là Long Hổ Đường, băng Lưỡi Rìu, Bang 4K, Cảng Thành đã loạn như nồi cám heo, chẳng lẽ là nước Anh đứng sau lưng giở trò?
Dĩ nhiên, bọn họ chỉ đến để xác minh chuyện này, trang trại chỉ là bàn đạp, chứ bọn họ chưa từng nghĩ tới chuyện đầu tư.
Quý Đình Phong ngồi ở vị trí kế bên tài xế. Con nhà giàu nếu không bị nuông chiều thì sẽ được dạy dỗ rất tốt, thấy ven đường có một cô gái nông thôn dẫn theo hai thiếu niên, thiếu niên thì mang giỏ, cậu ta liền tò mò về bạn cùng lứa tuổi.
Mà xe lại đi chậm, nên cậu ta có thể nhìn kỹ hơn một chút.
Cậu ta nhìn rõ thì vỡ lẽ. Có một thiếu niên đang xúc thứ gì đó, khi xúc lên thì thật là ghê tởm, nó có màu xanh và khá nhớp nháp, hẳn là một loại phân động vật. Cậu ta nhìn kỹ lại, thấy trong giỏ của thiếu niên đó toàn là phân.
Cậu ta chỉ tay: "Ông nội mau nhìn đi, cậu bạn kia đang nhặt phân, thật là bẩn kinh khủng!”
Đây vốn là một câu nói bình thường, nhưng ông cụ Quý cũng hơi giận. Ông cụ quay đầu lại, thấy có hai thiếu niên đang cõng phân trâu, mà xưa ông cụ cũng xuất thân từ nhà chăn trâu, khi còn bé ngày nào cũng phải nhặt phân trâu.
Ông cụ liền nói: "Đình Phong, những đứa trẻ như vậy, khi lớn lên sẽ có tương lai rất rộng mở đó."

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận