Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 503:

.



Chương 503:
Suy xét đến mục đích là nói cho đám quan chức da trắng nghe, Hạ Phác Đình phát biểu bằng tiếng Anh.
Sợ có một vài thương nhân già người Cảng Thành không hiểu tiếng Anh, không hiểu anh nói gì, cho nên anh lại dùng tiếng Trung nói đại khái sau khi nói tiếng Anh.
Bản thảo phát biểu là chính anh nghĩ ra, yêu cầu cuối cùng cũng do anh quyết định, đây cũng là vấn đề mà Tô Lâm Lang đau đầu nhất, đó là chuyện tập đoàn tài chính của Anh coi người dân Cảng Thành như rau hẹ để cắt.
Phương thức ứng đối của Hạ Phác Đình là anh chuẩn bị kêu gọi các thương nhân Cảng Thành cùng tạo áp lực cho Thống đốc, yêu cầu Thống đốc đồng ý để thương nhân Cảng Thành nhập cổ sàn chứng khoán, sau đó để người Hoa làm thanh tra trong Ủy ban Điều tiết ngân hàng. Mục đích là để hai bên cùng giám sát thị trường chứng khoán, Tô Lâm Lang rất khâm phục anh vì điều này, bởi vì cô hoàn toàn không hiểu mấy chuyện liên quan đến thương nghiệp, cổ phiếu, cũng chẳng nghĩ ra đối sách gì hay.
Cô càng không có nhiều tiền đến mức nhập cổ sàn chứng khoán.
Hạ Phác Đình đang phát biểu trên sân khấu, anh nói hai yêu cầu đầu tiên trước, chính là điều mà Tô Lâm Lang muốn.
Không chỉ các quan chức lớn Thống đốc phủ nhíu mày, ngay cả Quý Đức cũng nói: “Không biết tốt xấu!”
Đây là bữa tiệc của những người đứng đầu xã hội, cho dù là người dân Cảng Thành cũng sẽ không chú ý đến chuyện những người ở tầng dưới chót sống hay chết.
Hơn nữa, càng nhiều người Đại Lục tới đây thì tiền công sẽ càng thấp hơn, đây là còn là chuyện tốt với tư bản.
Thế nên khi nghe Hạ Phác Đình nói vậy thì các thương nhân Cảng Thành không những không vui mà còn khá phản cảm.
Nhưng mà sau khi im lặng một lát, Hạ Phác Đình bắt đầu nói yêu cầu thứ ba, chính là nhập cổ sàn chứng khoán và tham gia vào Ủy ban Điều tiết ngân hàng.
Mọi người đang đồng lòng bỗng chốc bắt đầu phân hóa.
Đặc biệt là mấy người Quý Đức, Cố Trấn Đông, sau khi giao lưu bằng mắt thì hai mắt đều sáng rỡ.
Trước mắt thì tài chính là lĩnh vực ở đỉnh kim tự tháp toàn bộ sản nghiệp ở Cảng Thành.
Tuy rằng giám đốc và Chủ tịch Hội đồng quản trị đều là người Hoa, nhưng tư bản sau lưng lại đều là người Anh.
Các thương nhân đều rất khôn khéo, ai cũng nhìn ra nó có thể kiếm tiền, làm gì có ai muốn nó bị tư bản Anh khống chế?
Nhưng mà thương nhân phần lớn đều bảo thủ, các thương nhân Cảng Thành thì sao, hoặc là thông đồng làm bậy, nối giáo cho giặc giống bá tước Tiền, hoặc là giống đám người Quý Đức, Cố Trấn Đông, cố gắng ôm đùi tập đoàn tài chính của Anh, năm nay không ôm được thì năm sau lại nỗ gắng hơn.
Nhưng nếu bây giờ có thương nhân Cảng Thành tự nguyện đứng ra dẫn đầu, yêu cầu Anh cho thương nhân Cảng Thành quyền lực tương đương, họ chắc chắn sẽ hưởng ứng.
Bởi vì đó là tiền, là ích lợi ngay trước mắt!
Lại nói, cậu cả Hạ cũng là người am hiểu mưu lược, bởi vì khi anh tung vấn đề này ra, hai yêu cầu trước có vẻ không quan trọng và chói mắt đến thế.
Thân là người nắm quyền, các quan chức lớn phải tập trung đối phó vấn đề này.
Chỉ cần họ có thể giải quyết yêu cầu thứ ba, vậy thì hai yêu cầu trước sẽ rất thuận lợi, có thể được phê chuẩn.
Bây giờ, ảnh chụp chính là lợi thế của họ.
Khi các quan chức tập trung đối phó Hạ Phác Đình về vấn đề nhập cổ sàn chứng khoán, Tô Lâm Lang có thể lần lượt đánh bại họ.

Ở bên ngoài, Hạ Phác Hồng đứng ở chỗ cánh cổng lớn dẫn vào sảnh tổ chức tiệc, cậu ta cũng đang nghe anh trai phát biểu.
Sau khi Hạ Phác Đình nói xong, cậu ta là người vỗ tay cổ vũ nhiệt liệt nhất.
Nhưng sau đó thì sao?
Các chính khách rất khôn khéo, theo quan điểm của cậu ta, muốn để họ gật đầu đồng ý ba yêu cầu kia trước ống kính của truyền thông quả thực là mơ mộng hão huyền!
Đây là tiệc tối công khai, sau khi Thống đốc ngồi xuống, camera của truyền thông cũng ồ ạt xông tới.
Mà sau khi Hạ Phác Đình phát biểu xong, những bài phát biểu tiếp theo không còn quan trọng nữa.
Sáu vị quan chức lớn giao lưu với nhau qua ánh mắt, đang mưu hoa xem làm thế nào để qua loa lấy lệ, lừa gạt Hạ Phác Đình.
Sau khi Hạ Phác Đình ngồi xuống, người đầu tiên lên tiếng là Chánh thanh tra Ủy ban Điều tiết ngân hàng Bob ngồi cạnh Tô Lâm Lang.
Trước mắt thì ông ta là người giám sát toàn bộ thị trường chứng khoán ở Cảng Thành.
Ông ta không chỉ nói với mình Hạ Phác Đình, mà còn nói cho Thống đốc và mọi người cùng nghe.
Ông ta nói: “Vào năm 1971 và 1981, khi mà Ủy ban Điều tiết ngân hàng chúng tôi còn chưa thành lập, thị trường chứng khoán Cảng Thành đã sụp đổ hai lần. Chính chúng tôi là người đã đưa ra hệ thống tỷ giá hối đoái liên kết với đồng đô la Mỹ cho thị trường chứng khoán Cảng Thành, sau đó là thúc đẩy thị trường hàng hóa và chỉ số Hang Geng, nhờ thế mà thị trường chứng khoán của Cảng Thành mới phát triển như ngày nay. Tôi cảm thấy tốt nhất là đừng phá vỡ trạng thái hiện tại.”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận