Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 1006:

.



Chương 1006:
Băng Nhạn nghe lời bác sĩ dặn dò xong thì đi ra bệnh viện, muốn cầm hình chụp và tờ siêu âm B, nhưng Mạch Đức Dung và Hứa Uyển Tâm cùng lúc đến đoạt và cướp túi tài liệu, sau đó trả lại cho Tô Lâm Lang.
Một chuyện vui cực lớn xảy ra bất ngờ ở tình hình các bà không chuẩn bị tinh thần như vậy, ông cụ còn đang ở trong nhà chờ tin đấy, đứa nhỏ là con của Tô Lâm Lang thì chuyện vui này cũng nên do cô thông báo.
Mạch Đức Dung bẩm sinh không thể sinh nở, nên rất thích trẻ con.
Cuối cùng Hứa Uyển Tâm đã được làm bà nội, thật vui vẻ.
Đã lâu rồi hai người không vui vẻ nhiều như hôm nay vậy.
Ra bệnh viện lái xe về nhà, mấy người phụ nữ đều mặt mày hớn hở, mà vừa đến cửa nhà đã chạm mặt Hạ Phác Đình.
Vài ngày gần đây anh đi công tác ở Đại Lục, còn chưa biết tin vợ đi siêu âm màu, Băng Nhạn vừa định nói chuyện thì Hứa Uyển Tâm đã ôm chầm con gái, nói với con dâu: "Lâm Lang, nhanh, nói đi con!"
Nhưng vào lúc này Hạ Phác Đình lại nói: "Em gái khi nào có thời gian, đi xem khu đảo nhỏ với anh."
Hứa Uyển Tâm thốt ra: "Phác Đình, Lâm lang là phụ nữ có thai, không thể tùy tiện chạy lung tung như vậy."
Từ trước đến nay Mạch Đức Dung không có cẩn thận đến mức cực đoan như Hứa Uyển Tâm, lại hỏi: "Là có việc gấp sao, tình hình thai nhi cũng tốt, Lâm Lang tháng cũng còn nhỏ, thể chất của con bé lại khỏe, ra ngoài không thành vấn đề."
Hạ Phác Đình cũng đã nhờ bác sĩ cố vấn rồi, anh biết phụ nữ có thai ngồi thuyền ngồi xe cũng không có vấn đề gì, ngồi máy bay chỉ cần thời gian không quá lâu cũng không thành vấn đề.
Anh nói với Hứa Uyển Tâm: "Có vài chuyện khá gấp, chúng con sẽ về ngay."
Còn nói: "Mẹ yên tâm đi, nếu ra xa nhà, con sẽ dẫn theo bác sĩ và dì Mạch."
Tô Lâm Lang cũng nhìn ra chồng cô là có chuyện sốt ruột nên cố ý nói với Hứa Uyển Tâm: "Mẹ, con không sao."
Thật ra ở gia đình như nhà họ Hạ thì các mặt ăn, mặc, ở, đi lại là việc không cần quan tâm nhất.
Giống như Hạ Phác Đình, nếu không có máy bay ra ngoài không thuận tiện thì thôi, hiện tại có máy bay thương mại, anh lại lo lắng đồ ăn bên ngoài không an toàn, mỗi lần ra ngoài đều phải mang theo đầu bếp, sự lo lắng của Hứa Uyển Tâm là điều dư thừa mà thôi.
Không biết Hạ Phác Đình có chuyện gì mà gấp đến vậy.
Tô Lâm Lang cũng có tốt tin tức muốn nói cho hắn, chỉ là cô dự định đè lại trong chốc lát, để một lát nữa làm anh ngạc nhiên.
Lên xe Maybach, cô hỏi trước: "Anh trai, có phải chuyện của thượng tá George đã sắp đàm phán xong rồi hay không?"
Hạ Phác Đình không biết vợ nghe tin từ đâu, cũng không biết hôm nay cô đi khám thai, bảo tài xế lái xe nhanh sau đó anh theo thói quen xoa bụng vợ, nhắm hai mắt lại.
Phải biết rằng, tuy rằng Tô Lâm Lang mang thai nhưng lần đầu tiên thai máy là do Hạ Phác Đình phát hiện.
Có một hôm vào nửa đêm anh buồn nôn do bị ốm nghén, sau khi đi nôn ở nhà về sinh về thì lấy tay sờ, dường như có cảm ứng với nhau, bụng của Tô Lâm Lang giật giật, giống như có cái chân đạp anh một cái.
Hội chứng ốm nghén thay vợ làm anh khổ đến bao nhiêu thì sự đáp lại của đứa nhỏ làm cho anh vui vẻ bấy nhiêu, càng có cảm giác thành tựu càng nhiều.
Từ đó về sau Hạ Phác Đình mê mẩn với việc cảm nhận thai máy mà không thể tự kiềm chế, con anh cũng rất nể tình, chỉ cần cha đến chào hỏi, thì mười lần đã có tám, chín lần nó hân hạnh đón tiếp, đá anh một cái.
Hạ Phác Đình còn chưa biết là bé trai hay bé gái, nhưng anh thà rằng cái thai này là con gái, là một cô nhóc hung hãn giống vợ anh, ở trong bụng đã biết đấm đá tay chân.
Quay về chuyện chính, là chuyện của thượng tá George mà Tô Lâm Lang chú ý nhất.
Anh ngẩng đầu, gật đầu: "Về chuyện di vật văn hóa, rốt cục anh ta cũng đồng ý trả."
Còn nói: "Ông tư Viên đã lấy được chìa khóa từ Christie, theo đúng phải do anh ta giữ chìa khóa, ngày mai giao cho người bên Đại Lục tới cũng được, nhưng anh ta nghe nói em mang thai nên dự định giao công việc giao chìa khóa cho em, để em tới làm giao nhận."
Lại nói, thượng tá George là người có xương cứng, từ lúc chui đầu vô lưới chạy đến Đại Lục, miệng anh ta vẫn ngậm chặt kín mít.
Chẳng những từ chối nhận tội mưu sát Hạ Phác Hồng, cũng từ chối nhận tội buôn lậu ma túy mà A Khôn và Mạch Gia Câu tố cáo anh ta.
Hơn nữa bên phía Đại Lục đã đặc biệt phái một nhóm các giáo sư khảo cổ, các chuyên gia chuyên tu sửa di vật văn hóa của nhà bảo tàng tới khuyên anh ta, nói với anh ta các tệ đoan khi cất chứa di vật văn hóa tư nhân.
Thay vào đó giao đồ sứ cho nhà bảo tàng nước Hoa, để chúng nó có thể được bảo dưỡng và bảo vệ, rất có ích đối với di vật văn hóa.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận